Một người đứng phia sau Hoàng Hữu Địch mở miệng nói.
- Khi một người mạnh hơn ngươi, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn từ rất lâu rồi, đối lời nói ngu xuẩn của ngươi, lời của hắn vẫn như cũ là chân lý, chính những lời này cũng là chân lý.
Lời lẽ của người kia đầy khí phách, giống như là chân lý, đến cả đám người xem náo nhiệt cũng đều cho rằng đây là một câu nói chân lý.
Thế gian nào có đạo lý gì, nào lời nói ngu xuẩn gì, mấu chốt là phải nhìn xem ai là người nói.
- Nói thêm vài lời nữa đi.
Hoàng Hữu Địch nhìn Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Ta muốn ngươi hướng người đời tuyên bố, ngươi và Thanh Nhi công chúa không có bất cứ quan hệ gì, Thanh Nhi công chúa, nàng ấy là nữ nhân của Hoàng huynh ta.
- Ngươi là hoàng tử của Cửu Hoàng Tiên Quốc, như vậy trưởng bối của ngươi hắn chính là quốc chủ của Cửu Hoàng Tiên Quốc, nhân vật như vậy chắc hẳn là một nhân vật cường đại hiếm thấy, chỉ tiếc rằng hình như giáo dục đối với con cái còn thiếu hụt, vậy nên mới giáo dục ra một đứa con trai không có giáo dưỡng đến thế, ta thật sự thay bọn họ cảm thấy đáng buồn.
Trong lời nói bình tĩnh của Tần Vấn Thiên chất chứa phẫn nộ, người đời ai mà chẳng nghe ra, hắn dám kéo cả quốc chủ của Cửu Hoàng Tiên Quốc vào, có thể tưởng tượng được dưới đôi mắt bình tĩnh của hắn chất chứa hỏa diễm thiêu đốt đến nhường nào.
- Ầm!
Từng luồng hoàng khí cuồng bạo phóng ra, cũng không phải là khí tức trên người Hoàng Hữu Địch, mà là khí tức trên người mấy vị cường giả của Cửu Hoàng Tiên Quốc phía sau hắn, những lời này, không chỉ đang nói Hoàng Hữu Địch không có giáo dưỡng, dường như còn ám chỉ nói quốc chủ của Cửu Hoàng Tiên Quốc vô phương dạy con, nếu không, sao lại dạy ra một đứa con trai không có giáo dưỡng như Hoàng Hữu Địch.
Lá gan của người thanh niên trước mắt này cũng không phải lớn bình thường đâu.
Trên người Hoàng Hữu Địch mặc dù không phóng ra khí tức cuồng bạo, nhưng sát ý trong ánh mắt hắn ngày càng hừng hực, thánh viện có quy củ không cho phép giết người, bằng không hắn nhất định sẽ khiến cho người trước mắt thành một người chết, tự nhiên sẽ không có cách nào tranh giành nữ nhân với huynh trưởng của hắn, nhưng chính bởi vì thánh viện có quy tắc như vậy, hắn cần Tần Vấn Thiên phải tự mình thừa nhận, chỉ cần trong miệng Tần Vấn Thiên nói ra những lời này, vậy thì công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc, cũng sẽ hết hy vọng đối với hắn, Hoàng Hữu Địch có thể nghĩ tới những thứ này, sao có thể ngốc được chứ.
- Ngươi nên biết những lời này không chỉ đang vũ nhục ta, thậm chí đều đã sỉ nhục đến người nhà của ta.
Hoàng Hữu Địch mở miệng nói.
- Ngươi nên biết lời của ngươi không chỉ đang vũ nhục ta, đồng dạng cũng đang vũ nhục Thanh Nhi.
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng, muốn hắn tuyên bố trước mặt mọi người rằng Thanh Nhi là nữ nhân của hoàng tử Cửu Hoàng Tiên Quốc, đây là sỉ nhục mãnh liệt tới mức nào đối với Thanh Nhi cơ chứ.
- Vậy ngươi có biết rằng, nếu ở đây không phải là thánh viện, ngay lúc ngươi nói ra một câu vừa rồi, ngươi cũng đã là một người chết.
Hoàng Hữu Địch hình như không nghe thấy lời Tần Vấn Thiên nói, tiếp tục độc thoại.
- Ta chỉ biết rằng, nếu ở đây không phải là thánh viện, ta căn bản sẽ không nói ra câu nói lúc sau, bởi vì ngay khi ngươi muốn ta nói ra câu nói kia, ngươi cũng đã là một người chết.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
Sau đó, là một hồi trầm mặc.
- Tuy rằng trong thánh viện không thể giết người, nhưng ngươi chung quy vẫn sẽ nói ra những lời mà ta muốn ngươi phải nói ra thôi.
Sau một hôi trầm mặc, Hoàng Hữu Địch tiếp tục kiên trì, giọng nói trước sau như một kiên định, chỉ là hắn biết, muốn khiến cho Tần Vấn Thiên nói ra lời như hiển nhiên là không thể nào, người phía sau hắn cũng biết, bởi vậy liền có người đi ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!