Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (FULL)

Tuy rằng Lôi Phách cho rằng Tần Vấn Thiên đến cả tư cách làm đối thủ của hắn cũng không có, nhưng mà, có một số việc, Tần Vấn Thiên vẫn phải trả giá thật lớn, hơn nữa trước đây Tần Vấn Thiên cũng đã làm chuyện này đủ ngoan độc. 

 Thánh nữ Sở Thanh Y của Phiêu Tuyết Thánh điện có thân phận nhường nào, mặc dù Phiêu Tuyết thánh điện có không ít thánh nữ nhưng không so được với Thanh Nhi này, vừa là đệ tử của Cơ Đế, lại vừa là nữ nhân sủng ái của Trường Thanh đại đế, vậy mà lại bị người ta không tôn trọng thậm chí là sỉ nhục, hơn nữa, tất cả mọi người đều biết, Lôi Phách hắn đây đang đeo đuổi Sở Thanh Y. 

 Như vậy, Lôi Phách cũng có lý do tin rằng Tần Vấn Thiên tránh né hắn, không dám cùng hắn chạm mặt, bằng không những năm gần đây bốn tòa thánh viện đã liên hệ, Tần Vấn Thiên không có lý do gì không hiện thân, mặc dù thánh viện rất lớn, nhưng cũng không lớn đến mức không biết tuyên ngôn của Lôi Phách hắn, đã như vậy, nếu như Tần Vấn Thiên nguyện ý thì đương nhiên có thể có biện pháp tìm được hắn, nhưng Tần Vấn Thiên không có. 

 Hiện tại Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng đã tới, chắc là tu vi tiến bộ không nhỏ, hoặc là thấy sư đệ của mình chịu nhục nên không thể không đi ra. 

 Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn Lôi Phách, đôi mắt thâm thúy này giống như muốn xuyên qua không gian, cắn xé Lôi Phách, năm đó Sở Thanh Y đối phó với Quân Mộng Trần, có lẽ còn có thể tìm được một tia lý do, bởi vì hắn mà bị liên lụy, nhưng ra tay lại là Lôi Phách, giống như tên của hắn như vậy, hắn bá đạo cường thế, vì Sở Thanh Y ra mặt, trong mắt hắn đã bao giờ có Tần Vấn Thiên. 

 Hắn không có, Hoàng Hữu Địch cũng không có, cho nên, bọn họ mới dám lớn lối như vậy, cuồng vọng như thế. 

 Ánh mắt Tần Vấn Thiên đảo qua, rơi trên người Quân Mộng Trần, nói: 

 - Sư huynh liên lụy ngươi rồi. 

 Quân Mộng Trần cười xuề xòa, có vẻ hoàn toàn không để ý chút nào, hắn trời sinh tính tình hào hiệp, tự nhiên sẽ không bởi vì bị người ta đánh liền cho rằng đây là do bị sư huynh liên lụy, cách nghĩ như vậy mới thật sự là sỉ nhục. 

 - Sư huynh, ngươi tới vừa đúng lúc, có vài người thực cuồng vọng, đến mức có chút quá phận. 

 Quân Mộng Trần mở miệng, đem mọi chuyện đơn giản nói cho Tần Vấn Thiên, Hoàng Hữu Địch và Lôi Phách đều an tĩnh nhìn, không ai ngăn cản Quân Mộng Trần nói, bởi vì bọn họ muốn cho Tần Vấn Thiên biết chuyện gì đã xảy ra, nếu như Tần Vấn Thiên ngay cả chuyện đó cũng không biết, vậy thì làm sao mà sỉ nhục hắn được? 

 Nghe Quân Mộng Trần nói xong, Hoàng Hữu Địch nhìn Tần Vấn Thiên, mặt mũi hàm ý cười, nhàn nhạt mở miệng nói: 

 - Nếu như ngươi đã biết chuyện gì xảy ra, biết huynh trưởng của ta coi trọng Thanh Nhi công chúa, như vậy, ngươi tự mình mở miệng, nói cho tất cả mọi người biết, giữa ngươi và công chúa Thanh Nhi của Trường Thanh Tiên Quốc không có bất cứ quan hệ gì. 

 Hoàng Hữu Địch nói ra những lời này vẫn bình tĩnh trước sau như một, bình tĩnh đến mức như thể những lời này chính là sự thực, không cho phép người khác được nghi ngờ, bởi vì là lời do Hoàng Hữu Địch hắn nói, bởi vì Hoàng huynh của hắn coi trọng vị công chúa kia. 

 Tần Vấn Thiên híp mắt nhìn Hoàng Hữu Địch, trên người hắn thậm chí không có một tia tức giận, nhưng cũng không phải là vì không phẫn nộ, chỉ là bởi vì sự phẫn nộ của hắn đã được đè nén đến một giới hạn, hắn không ngại người khác thích Thanh Nhi, điều đó đại biểu rằng Thanh Nhi rất ưu tú, kể cả đối phương theo đuổi Thanh Nhi, nhưng hắn vẫn biết đó đúng là tự tìm mất mặt, nhưng người ở trước mắt, lại muốn bản thân hắn chính miệng nói với thế nhân, rằng Thanh Nhi không có bất cứ quan hệ gì với hắn. 

 Đây hình như đã không thể dùng cuồng vọng và kiêu ngạo để hình dung, khi Hoàng Hữu Địch nói ra những lời này lại có thể thản nhiên như vậy, như thể vốn dĩ nên là như vậy. 

 Tần Vấn Thiên cũng nhìn thấy Hoàng Vô Địch, năm đó ở Thông Thiên giới, hắn đã tận mắt chứng kiến trận chiến giữa Già Nam Thiên và Hoàng Vô Địch, đương nhiên sẽ không phải là không nhớ rõ đối phương là ai, thân là Cửu Hoàng Tiên Quốc nơi Tiên Vực trung bộ, thật sự rất cuồng vọng. 

 - Có một số việc, có trầm mặc cũng không có cách nào trốn tránh được. 

 Hoàng Hữu Địch thấy Tần Vấn Thiên vẫn chưa mở miệng, bổ sung một câu. 

 - Không phải trầm mặc, ta chỉ là có chút bất ngờ. 

 Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng mở miệng, mọi người đều có có phần hứng thú nhìn Tần Vấn Thiên, những vị thiên kiêu xem náo nhiệt này từng nghĩ tới rất nhiều khả năng, từng nghĩ Tần Vấn Thiên có thể sẽ bùng phát phẫn nộ, cũng nghĩ tới Tần Vấn Thiên sẽ âm trầm mà đem sát niệm ẩn giấu ở trong lòng, nhưng Tần Vấn Thiên cuối cùng lại bình tĩnh nói rằng có chút bất ngờ. 

 Chỉ có điều lúc này đôi môi Tần Vấn Thiên khẽ mở, tiếp tục nói: 

 - Hoàng tử của Cửu Hoàng Tiên Quốc, không ngờ lại là một kẻ ngu si. 

 Lời này hạ xuống, khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người đều ngưng lại, những lời này, thực sự có chút ý tứ, hoàng tử Hoàng Hữu Địch của Cửu Hoàng Tiên Quốc, là kẻ ngu si sao? 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!