Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (FULL)

Thần Thủ sơn trang càng lúc càng có nhiều cường giả hội tụ, có thể nói phong vân biến ảo, Tiên đế thử nhiều lần ở chỗ này, hiểu rõ cảnh giới Tiên Đài là lựa chọn tốt nhất để bước chân vào núi cổ. Chỉ có bọn họ mới có cơ hội đi vào sâu trong núi cổ, đi cảm ngộ thần vận của Thần Chi Thủ, để có được hoàn chỉnh Thần Chi Thủ, bởi vậy bọn họ điều tập nhiều Tiên Đài thiên kiêu hàng lâm.  

             Thậm chí, hiện giờ đã lục tục có cường giả Tiên Đài bắt đầu bước chân vào bên trong ngọn núi cổ. Có một số người chỉ có thể đi lại ở sát làn ranh chứ không có biện pháp xâm nhập vào trong. Tuy nhiên có một số nhân vật thiên tài kinh diễm thì biến mất trong tầm mắt của những người ở bên ngoài núi cổ, hiển nhiên là họ bước chân vào bên trong ngọn núi cổ rồi.  

             Tần Vấn Thiên cũng không vội, chỉ thấy hắn ngồi xếp bằng, mắt nhìn phù văn đồ án của Thần Chi Thủ ở phía trước do Vũ đế làm, tiếp tục tĩnh tâm cảm ngộ hoàn chỉnh Thần Chi Thủ.  

             Không nói đến nhân vật Tiên đế Tiên vương có lực lĩnh ngộ siêu phàm, ở bên trong cấp độ Tiên Đài này, Tần Vấn Thiên tự hỏi không ai có năng lực cảm ngộ Thần Chi Thủ sâu sắc hơn so với bản thân mình. Dù sao hắn cũng là người chân chính tu hành qua tuyệt học Thần Chi Thủ, hơn nữa đã có thể phát huy uy năng của Thần Chi Thủ. Càng ngày hắn càng cảm ngộ Thần Chi Thủ hoàn chỉnh một cách sâu sắc hơn. Hắn hiểu được như thế nào thôi phát tuyệt học Thần Chi Thủ.  

             Vũ đế vẫn nhẹ nhàng ung dung, ngồi ở một chỗ trong đình đài hưởng thụ tiên yến, bất kể người sơn trang lui tới bao nhiêu ông ta đều không nói không rằng, mặc cho mọi người làm việc, không liên quan gì đến ông ta.  

             - Tử Dục, ngươi còn không đi vào sao?  

             Khương gia Tiên đế nhìn Khương Tử Dục đang ngồi xếp bằng và hỏi, đã có không ít người bước chân vào núi cổ rồi, bao gồm người của Doanh Thị gia tộc, Khương Tử Dục vẫn thờ ơ như cũ.  

             - Không vội, cảm ngộ nhiều thêm một chút lực lượng Thần Chi Thủ, càng thuần thục càng có lợi đối với cảm ngộ thần vận của Thần Chi Thủ. Hơn nữa con còn muốn chờ một người đi vào.  

             Khương Tử Dục từ tốn nói, ánh mắt hắn thoáng nhìn qua Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên đã tu hành qua lực lượng Thần Chi Thủ, Tần Vấn Thiên không vội, Khương Tử Dục hắn cần gì phải gấp gáp chứ.  

             - Vậy ta cho người của Khương gia chờ ngươi rồi cùng đi.  

             Khương gia Đại đế nói. Mọi người ở đây tuy rằng đều là con cháu của mạch Khương thị, nhưng Khương Tử Dục thuộc về thiên phú cao nhất, có địa vị tối cao trong những người này. Nếu nói người nào có thể lĩnh ngộ được Thần Chi Thủ thì Khương Tử Dục chính là niềm hy vọng lớn nhất, những người còn lại đi tới đây kì thực là tới phụ tá cho Khương Tử Dục mà thôi.  

             Nam Hoàng Cô Hồng cũng không vội, đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi, muốn người của Nam Hoàng thị cùng theo bọn họ bước chân vào trong núi cổ.  

             Tần Vấn Thiên lại lĩnh ngộ thêm mấy ngày. Trên người hắn mơ hồ tràn ngập tiên quang, trong cơ thể có biến hóa to lớn, dường như xuất hiện từng cái phù văn phức tạp, Tiên Đài đều đang diễn hóa ra các loại đồ án, hóa thành lực lượng cường đại, kích phát tiên thể với uy năng đáng sợ hơn, nhưng tựa hồ như chỉ còn kém một bước nữa, giống như lúc trước tại thành Cổ đế Tần Vấn Thiên và Tiêu Lãnh Nguyệt cùng nhau tiến vào vào cung điện dưới đất vậy, chỉ có được cái vẻ bề ngoài của nó. Chờ cho đến khi hắn nhìn thấy phù văn màu máu bên trong cung điện, thì mới có thể chính thức phát huy ra Thần Chi Thủ.  

             Sự ảo bí, xem ra là đang ở trong núi cổ.  

             Một ngày đó, thân ảnh thần bí của một vị đạp bước vào Thần Thủ sơn trang. Bên cạnh thân ảnh thần bí này có một con chó đen đi theo, hung thần ác sát, hai tròng mắt hiện lên lãnh mang đáng sợ, u lãnh đáng sợ, mọi người chạm phải ánh mắt của chó đen đều cảm thấy từng tia hàn khí.  

             Người đi bên cạnh chó đen ăn mặc đơn giản, khoác một bộ trường bào, trên người lộ ra khí tức thần bí khó lường, nhìn không ra tuổi tác và tướng mạo. Chỉ vì trên mặt của hắn đeo mặt nạ thần bí bằng đồng xanh, chỉ lộ ra bên ngoài đôi mắt sâu sắc mà lạnh lùng, khiến cho người ta có thể cảm giác được rõ ràng ánh mắt kia sắc bén, đồng thời cũng có thể cảm nhận được người trước mắt này tuổi tác cũng không lớn, hẳn là một vị thanh niên có cảnh giới Tiên Đài mà thôi.  

             Khương Tử Dục đưa mắt nhìn người thần bí vừa đến, đôi mắt của hắn thay đổi đến đáng sợ, tựa như có quang mang lưu chuyển, ánh mắt nhìn như muốn xuyên qua hết thảy. Đồng thời đối phương cảm giác được ánh mắt của hắn, vì thế cũng đưa mắt nhìn lại. Khương Tử Dục thấy được sâu trong đôi đồng tử đáng sợ kỳ dị ấy, lực lượng tích chứa trong ánh mắt của hắn không trốn tránh vào đâu được, bị ngăn cản toàn bộ ở ngoài, nhìn không thấu.  

             Khương Tử Dục sáng mắt lên, không ngờ tới có thêm một người lý thú, càng ngày càng thú vị.  

             Người thanh niên đeo mặt nạ bằng đồng xanh thần bí đưa mắt nhìn lướt qua khắp mọi người, sau đó lập tức nhắm mắt dưỡng thần. Mọi người thấy hắn chỉ có một mình, cũng không để ý mấy đến thân ảnh thần bí này. Thậm chí còn có người thầm nghĩ rằng tên này giả thần giả quỷ, làm cho ra vẻ thần bí mà thôi.  

             Lúc này, Tần Vấn Thiên đứng dậy, không ít ánh mắt của mọi người đua nhau đổ dồn vào hắn, chỉ thấy Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu với Thiên Biến Đế quân và Bạch Vô Nhai.  

             - Ở Nam Hoàng thị dường như cũng không tệ ấy chứ!  

             Thiên Biến Đế quân nhìn mấy vị mỹ nữ ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, cười điềm đạm nói.  

             - Cũng tốt, Nam Hoàng thị rất chiếu cố tới tôi.  

             Tần Vấn Thiên cũng cười đáp.  

             - Ừ, xem ra chuyến này thu hoạch không nhỏ, giờ này ngươi nên tiến vào đi.  

             Thiên Biến Đế quân nói.  

             Nam Hoàng Vân Hi và đám người Nam Hoàng thị đua nhau đi theo. Một nhóm thanh niên bên người Thiên Biến Đế quân và Bạch Vô Nhai cũng đạp bước ra, đều chuẩn bị đi vào núi cổ.  

             Khương thị, Khương Tử Dục đứng dậy, mở miệng nói:  

             - Đi.  

             Lời vừa dứt, bọn họ lập tức đi tới núi cổ.  

             Đông Thánh Đình nhìn thân ảnh của Tần Vấn Thiên, trong con ngươi lóe lên một đạo lãnh mang. Sau đó hắn và mấy vị môn nhân của đại đế khác đồng thời đạp bước ra đi vào núi cổ, dường như là hành động của Tần Vấn Thiên đã kích động mọi người cùng hành động.  

             Sau khi mọi người bước chân vào núi cổ, người thanh niên đeo mặt nạ đồng xanh thần bí nhẹ nhàng vuốt ve con chó đen của hắn, cũng lập tức dẫn theo chó đen đi vào núi cổ cùng với mình.  

             Rất nhanh, người bên này càng ngày càng ít, chỉ còn lại một số nhân vật Đế vương và một số người không đi vào núi cổ.  

             - Nhiều thiên kiêu bước chân vào núi cổ tìm kiếm cơ duyên như vậy, chắc chắn sẽ có không ít người táng thân ở trong đó, hơn nữa chú định sẽ có hậu nhân của chư vị ở đây. Ta đã nhắc nhở qua chư vị, nếu bọn họ chôn thân ở đó thì chớ nên trách lão phu, đây là tự con đường mà tự chư vị tìm đến.  

             Vũ đế thờ ơ cất lời, âm thanh của hắn lộ ra một chút lãnh đạm.  

             - Hừ!  

             Tử đế lạnh lùng hừ một tiếng, trong con nối dòng của hắn, Tử Đạo Dương có tuổi tác nhỏ nhất và tu vi thấp nhất. Đám con cháu còn lại không ai có cấp bậc Tiên Đài nữa rồi. Lần này là một người cháu có thiên phú xuất chúng nghe lời hắn mà bước chân vào bên trong ngọn núi cổ.  

             - Dĩ nhiên rồi, nhất định sẽ có người táng thân ở trong đó.  

             Đông Thánh Tiên đế lạnh lùng nói, ánh mắt nhìn lướt qua Thiên Biến Đế quân.  

             - Đông Thánh, ngươi nói nếu Tần Vấn Thiên và Đông Thánh Đình đơn độc gặp nhau thì ai sẽ chết?  

             Thiên Biến Đế quân cười nói với Đông Thánh Tiên đế. Trong thần sắc của Đông Thánh Tiên đế lóe lên một đạo hàn mang:  

             - Đương nhiên là Tần Vấn Thiên sẽ chết.  

             - Phải không đó, sao ta nghe nói Đông Thánh Đình - con trai của ngươi ngay cả dũng khí chiến đấu cùng Tần Vấn Thiên cũng không có?  

             Thiên Biến Đế quân châm chọc nói ra:  

             - Có thể nói thời điểm trước đó ngươi đi tới thế giới lạp tử thu đồ đệ, Tần Vấn Thiên mới chỉ là Thiên Tượng bậc thấp, khi đó Đông Thánh Đình đã là Tiên Đài cao cao tại thượng, không ngờ lại e sợ chiến đấu tại Nam Hoàng thị, con trai ngươi thật là đồ phế đi a, hy vọng có thể sống sót mà đi ra ngoài.  

             Thần sắc của Đông Thánh Tiên đế lạnh như băng, càn quét ra uy thế cuồng bạo. Thiên Biến Đế quân cười lạnh nói:  

             - Muốn chiến một trận hay sao?  

             - Thiên Biến, hy vọng ngươi có thể giảm bớt cái kiểu lớn lối như vậy đi.  

             Đông Thánh Tiên đế lên tiếng uy hiếp. Ánh mắt của hắn lại quét qua Bạch Vô Nhai một cái, lộ ra lãnh ý nhàn nhạt. Trận chiến ở thế giới lạp tử trước đó, nếu không có Bạch Vô Nhai kịp thời chạy tới tham dự, thì cả đoàn Đông Thánh Tiên môn của hắn đã bị các cường giả Thiên Biến Tiên môn hàng lâm thế giới lạp tử diệt sạch.  

             Đám người Tần Vấn Thiên đã hàng lâm phía trên ngọn núi cổ, bên trong cổ sơn thần bí khó lường, tích chứa một cổ khí tức kỳ diệu.  

             Đột nhiên một thanh âm vào trong tai nghe giống như một đạo thiểm điện. Ánh mắt của hắn nhìn tới phía trước, chỉ thấy một đại thủ ấn đột nhiên xuất hiện mờ mịt trong hư không, cuồng bạo lao tới vỗ vào hắn.  

             Tần Vấn Thiên tỏa ra uy lực Tiên Đài, Thần Chi Thủ xuất hiện, hóa thành một chưởng kinh khủng đánh tới đại thủ ấn mờ mịt đó, đồng thời nổ tung.  

             Những người còn lại lần lượt có phản ứng, dù sao cũng không ngờ Tần Vấn Thiên lại mãnh liệt đến như vậy.  

             “Rốt cuộc ngọn núi cổ này có gì huyền bí?”  

             Tần Vấn Thiên thầm nghĩ và tiếp tục đi tới trước. Hắn nhìn không gian phía trước tựa như đan xen thành một cổ đại thế, hóa thành ánh sáng thần vận. Lại một thanh âm truyền ra, tiếng nổ vang rền hàng lâm. Trong đầu Tần Vấn Thiên dường như xuất hiện một đạo tia chớp sáng đáng sợ, chính là lực đại chưởng ấn.  

             - Ầm ầm…  

             Toàn thân Tần Vấn Thiên đột nhiên chấn động, kêu lên một tiếng đau đớn, thần sắc hơi có chút tái nhợt.  

             Cổ sơn thần bí khó lường này quả thực đáng sợ.  

             Nam Hoàng Vân Hi và Quân Mộng Trần cũng lần lượt tao ngộ công kích, nhưng không mãnh liệt bằng Tần Vấn Thiên, tuy không thoải mái cho lắm nhưng có thể chống đỡ một cách miễn cưỡng. Tiến vào núi cổ hẳn không có chuyện gì to tát lắm, đây chính là những thứ mà Tiên đế đã trải qua thử nghiệm nhiều lần, nhân vật Tiên Đài tiến vào núi cổ là thích hợp nhất.  

             Khương Tử Dục là theo phía sau Tần Vấn Thiên bước chân vào núi cổ. Hai tròng mắt của hắn lộ ra thần thái đáng sợ, tích chứa khí tức thần bí, mơ hồ có hào quang màu vàng tràn ngập, lập tức cả người giải phóng lực lượng ngập trời. Bạch Hổ sát thần hét lên giận dữ đánh tới, hiển nhiên ánh mắt của hắn thấy được thần vận đại thế mà người khác không thể nhìn thấy.  

             “Quả nhiên kỳ quái, ta ở Tiên Đài cảnh còn có thể nhìn thấy cổ cường đại chi thế này. Bọn cảnh giới Tiên đế bước chân vào núi cổ là có thể nhìn xuyên hết thảy, chịu đựng thế công phạt cường đại nhất. Cổ Chi đại đế này không khỏi quá mức kinh người rồi.”  

             Khương Tử Dục thầm nghĩ, trở nên cảnh giác hơn rất nhiều, không dám tùy ý khai mở Phật Môn Thiên Nhãn.  

             Đông Thánh Đình ngắm nhìn theo bóng lưng của Tần Vấn Thiên, tựa hồ đối với hắn mục đích chủ yếu đi vào núi cổ là vì tru diệt Tần Vấn Thiên.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!