Thành Cổ Đế thây phơi khắp nơi, máu chảy thành sông. Một trận đánh không biết bao nhiêu cường giả bỏ mình. Trận chiến đấu này Tần môn hoàn toàn chiếm ưu thế áp đảo, nghiền ép đệ tử của Đông Thánh Tiên môn. Mặc dù có không ít người bị đại chiến trận đả thương, nhưng lại không có người nào bỏ mình bởi vì Đông Thánh Tiên môn tuyệt đối rơi vào thế yếu, không có biện pháp thừa thế giết chết. Đệ tử của Tần môn một khi trọng thương, sẽ lập tức thối lui ra khỏi chiến đấu.
Đông Thánh Tiên môn từ đầu tới giờ đều ở vào thế bị áp chế. Chiến trận vừa vỡ chính là bị tàn sát. Mặc dù cũng có một số ít người đánh giết mở đường máu chạy trốn ra ngoài. Nhưng trận chiến đấu này đã là bài học bằng máu, chỉ sợ đủ để cho Đông Thánh Tiên môn nhức nhối một trận rồi. Không biết Đông Thánh Tiên đế hạ mệnh lệnh này có cảm tưởng như thế nào?
Chỉ sợ giờ này Đông Thánh Tiên đế đang tức giận kinh người, hận không thể dùng thiên đao vạn quả đối với bọn Tần Vấn Thiên.
- Thực lực của Tần Vấn Thiên hoàn toàn không thể so sánh cùng ngày đó, đây là lột xác rồi. Không chỉ có mình hắn, cả Nam Hoàng Vân Hi và Thanh Nhi công chúa, thậm chí là Quân Mộng Trần, Tử Tình Hiên và yêu thú của hắn cũng đều lột xác, sức chiến đấu thật siêu phàm.
Thiên kiêu cường giả hùng hổ chung quanh nhìn thấy chiến cuộc kết thúc, lòng không thể nào bình tĩnh được.
Sau trận chiến này, Đăng Tiên bảng đã xảy ra biến hóa kinh thiên. Mười vị trí thứ hạng đầu được sắp xếp lại toàn bộ, có rất nhiều tên trong mười vị trí đầu của Đăng Tiên bảng giờ đây đã được gỡ bỏ đi rồi.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên quét qua chiến trường, thân thể dần dần hóa nhỏ lại như bình thường, quang mang vẫn lưu chuyển trên toàn thân. Hắn chắp tay nói với cường giả của Tần môn:
- Trận chiến này Tần mỗ đa tạ huynh đệ Tần môn đã xuất thủ tương trợ, nếu không thì ta rơi vào yếu thế bị người của Đông Thánh Tiên môn đuổi giết rồi.
- Môn chủ khách khí, mọi người gia nhập vào Tần môn đã là huynh đệ, không quen nhìn hành vi của Đông Thánh Tiên môn và Đông Thánh Tiên đế cho nên mới tham dự vào trận chiến đấu này, để cho Đông Thánh Tiên đế kia cũng hiểu rõ quy củ của thành Cổ Đế, không được lệnh đệ tử của mình vào thành Cổ Đế đánh giết, làm người ta chê cười.
- Không sai, trận chiến này Tần huynh đã biểu hiện ra sức chiến đấu có thể nói là kinh thiên địa khiếp quỷ thần, khiến người ta bội phục. Diệt Đông Thánh Tiên môn bởi vì chúng ta không thích nhìn bọn họ. Cuộc chiến đấu kế tiếp Tần huynh phải tự giải quyết.
- Tần huynh, ta xem thực lực của huynh đã đủ chiến đấu cùng Tử Đạo Dương và Ma Tà rồi, tiếp theo chúng ta trợ trận reo hò cho huynh, mong huynh khiêu chiến vị trí Đăng Tiên bảng điên phong.
- Ha ha, tất cả đệ tử của Tần môn đều chứng kiến trận quyết đấu đỉnh cao này, chúng ta đều rất chờ mong.
Thiên kiêu của Tần môn lục tục lên tiếng nói. Tham dự chứng kiến chuyện trọng đại của thành Cổ Đế và trận quyết đấu đỉnh cao lần này là bọn họ đều tự nguyện, nếu không sẽ không gia nhập vào Tần môn. Bọn họ chính là nhân chứng của trận đại đối quyết này. Những thiên kiêu này đều là những người đầy nhiệt huyết, rất thích xem những trận chiến đấu kiểu như thế này.
Từ trước đến này chưa có ai có năng lực khiêu chiến với vị trí hạng nhất Đăng Tiên bảng - Tử Đạo Dương và hạng nhì Đăng Tiên bảng - Ma Tà. Ngay cả một mực xếp hạng ba Đăng Tiên bảng là Nam Hoàng Vân Hi cũng không thể. Thế nhưng giờ này, sau khi lột xác, Tần Vấn Thiên đã có thể chiến hạ Tử Đạo Dương và Ma Tà ra khỏi thần đàn của thành Cổ Đế.
- Yên tâm, chỉ cần những người Tử tông và Tà cung không tham dự chiến đấu, thì đệ tử của Tần môn chỉ cần nhìn là được. Tần Vấn Thiên ta giờ này đã bước vào cảnh giới Thiên Tượng tầng chín, không thèm liên thủ với người khác để chiến Tử Đạo Dương và Ma Tà. Nếu vậy ta cũng không xứng làm môn chủ của Tần môn nữa.
Tần Vấn Thiên cất cao giọng, khí khái rất anh hùng.
- Được.
Đệ tử của Tần môn đua nhau ủng hộ, rất chờ mong một trận chiến này.
- Đánh bại người của Đông Thánh Tiên môn liền cho rằng vô địch thành Cổ Đế rồi sao? Đừng quên Đông Thánh Tiên môn bất quá là một đám người ô hợp mà thôi. Dựa vào chút thực lực của Tần Vấn Thiên chiếm hết uy phong ở trước mặt đệ tử của Đông Thánh Tiên môn. Nhưng nếu đối mặt với hạng nhất Đăng Tiên bảng - Đạo Dương ca ca, căn bản không chịu nổi một kích. Các ngươi không được tự tin quá mức, nếu không chỉ sợ không được bao lâu đã trở thành trò cười tại thành Cổ Đế rồi a.
Tiêu Lãnh Nguyệt thấy đám người Tần Vấn Thiên lên tiếng khích lệ nhau, làm như nắm chắc phần thắng vậy, lập tức lạnh như băng lên tiếng châm chọc đám người Tần môn.
Thần sắc của cường giả của Tần môn cứng lại. Mặc dù lời nói của Tiêu Lãnh Nguyệt cuồng ngạo nhưng nàng nói không phải là không có lý. Trước đó Tần Vấn Thiên biểu hiện cực kỳ cường thế, giống như một Chiến thần ở trước mặt đệ tử của Đông Thánh Tiên môn vậy, có thể nói là thần chắn sát thần, không ai cản nổi hắn. Nhưng chiến đấu cũng phải xem đối thủ, bởi vì đối thủ yếu, cho nên Tần Vấn Thiên có vẻ cường đại là điều rất bình thường. Nếu đổi lại là Tử Đạo Dương, thì tình huống lại khác biệt.
Tại thành Cổ Đế từ trước đến nay không ai có thể chống đỡ lại hạng nhất Đăng Tiên bảng - Tử Đạo Dương. Hơn nữa giờ này bản thân hắn không chỉ có được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, mà còn thôn phệ truyền thừa của người khác cho nên càng cường đại hơn. Còn bản thân Ma Tà đã cực kỳ mạnh mẽ, lại bước chân vào tòa Thượng cổ chi thành có được kỳ ngộ giống như Tần Vấn Thiên, làm sao thực lực có thể yếu được chứ?
Hết thảy vẫn nên xem chiến đấu thế nào.
- Ngươi đã sớm trở thành trò cười ở thành Cổ Đế, lại còn mở miệng hèn hạ như vậy.
Quân Mộng Trần đứng khoanh tay thẳng thắn sỉ nhục, mặc kệ đối phương là một nữ nhân xinh đẹp. Hắn thật sự không thích nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt kia, đã không ưa nàng ta từ rất lâu. Giờ này ả miệng mồm vẫn xấu xí không đổi, từng tiếng từng tiếng Đạo Dương ca ca quả thực làm người ta ghê tởm.
- Ngươi. . .
Tiêu Lãnh Nguyệt chỉ ngón tay tới Quân Mộng Trần.
- Ngươi cái gì ngươi?
Quân Mộng Trần đạp bước chân một cái:
- Muốn chiến sao, đơn đả độc đấu, trận chiến sinh tử, tiên niệm của cha ngươi cũng mất đi, đừng hòng chiến không được lại đi câu dẫn nam nhân.
Quân Mộng Trần khí thế ác liệt, có vẻ tràn đầy khiêu khích. Tiêu Lãnh Nguyệt tức giận cả người thích phóng hàn khí lạnh như băng, càn quét ra.
- Chiến.
Tiêu Lãnh Nguyệt quát một tiếng, dù gì nàng cũng đã từng là cường giả thứ sáu Đăng Tiên bảng, bị nhân vật từng là Thiên Tượng tầng bảy - Quân Mộng Trần này làm nhục ở trước mặt mọi người, làm sao nàng có thể nhịn nổi cơn tức giận này.
Tiêu Lãnh Nguyệt sắp sửa đạp bước ra, đã thấy Tử Đạo Dương đưa tay ngăn cản nàng. Trong hai tròng mắt của Tử Đạo Dương hình như có ánh sáng màu tím, đồng tử lạnh như băng, nói với Quân Mộng Trần:
- Khi dễ nữ nhân, ngươi không cảm thấy xấu hổ hay sao? Nếu muốn chiến vậy ta chiến với ngươi, giết ngươi chỉ trong nháy mắt.
- Sư đệ ta giống như ta, thời điểm bước chân vào thành Cổ Đế mới chỉ cảnh giới Thiên Tượng tầng bảy, khi đó ngươi đã là hạng nhất Đăng Tiên bảng rồi, ngươi khiêu chiến với sư đệ ta lại mang theo cảm giác ưu việt, ngươi không cảm thấy xấu hổ hay sao?
Tần Vấn Thiên từ tốn nói, lập tức bước chân ra trực diện với Tử Đạo Dương:
- Nếu Ma Tà không tới, trận chiến này chỉ chiến với Tử Đạo Dương ngươi.
Dứt lời, Tần Vấn Thiên chỉ ngón tay vào Tử Đạo Dương:
- Lăn ra đây.
- Lăn ra đây. . .
Âm thanh này chấn động thiên địa, hồi âm không dứt. Các vị cường giả của Tần môn đua nhau lui ra sau, nhường lại chiến trường, thậm chí đám người Quân Mộng Trần cũng lui về phía sau, đứng sau lưng Tần Vấn Thiên, nhìn Tử Đạo Dương ở bên kia với ánh mắt tràn đầy ý khiêu khích. Trận chiến này bọn họ cũng mong đợi.
Tất cả những người Tử tông đều lui về phía sau, không cần Tử Đạo Dương nói bọn họ cũng tự động thối lui. Trận chiến đấu này nhất định Tử Đạo Dương phải chiến, hắn không có lý do không chiến. Thành Cổ Đế là nơi thiên kiêu tụ tập, bọn họ còn tôn sùng thực lực, tôn nghiêm hơn so với người bình thường. Nếu Tử Đạo Dương không chiến, như vậy người Tử tông cũng không cần phải đi theo Tử Đạo Dương rồi.
Nhân số Tần môn của Tần Vấn Thiên rất nhiều, nhưng hắn không phát động cuộc chiến tông môn, mà muốn đơn độc khiêu chiến với hạng nhất Đăng Tiên bảng - Tử Đạo Dương, vậy có lý do để cự tuyệt trận đánh này? Không có, một khắc lúc Tần Vấn Thiên đứng nơi đó, trận chiến đấu này đã được chú định.
- Đông.
Tử Đạo Dương bước ra một bước, ánh sáng màu tím vây quanh thân, tinh tượng lóng lánh uy nghiêm đáng sợ, con ngươi của hắn mơ hồ hóa thành màu tím, bắn ra tia sáng màu tím nhiếp nhân tâm phách, nói cực kỳ ngạo nghễ:
- Ta đã từng nói cho dù ngươi bước chân vào cảnh giới Thiên Tượng tầng chín cũng sẽ không chịu nổi một kích, nếu ngươi một lòng muốn chết ta sẽ cho ngươi toại nguyện.
Tần Vấn Thiên cũng cất bước đi tới trước, càn quét khí cuồng bạo ra ngoài, tinh tượng lóng lánh trên thiên khung, thần mâu hắn như điện, hộc ra âm thanh rét lạnh:
- Thật không biết ngươi lấy tự tin từ đâu ra.
- Tự tin đến từ hạng nhất Đăng Tiên bảng, đệ nhất cường giả của thành Cổ Đế.
Tử Đạo Dương ngạo khí lăng vân, chỉ ngón tay vào Tần Vấn Thiên:
- Tần Vấn Thiên, ngươi chú định muốn trở thành một chuyện cười, bị bêu tên lên trụ sỉ nhục tại thành Cổ Đế, trở thành trò cười của thành Cổ Đế.
- Ta thấy tên này là người có thể giả vờ, thật hận không thể xông lên đánh hắn một trận tơi bời.
Quân Mộng Trần bị kích động tinh thần, khí thế trên người bạo phát, không kềm chế được muốn xông ra chiến một trân cùng Tử Đạo Dương, tên này hay làm bộ làm tịch quá, làm bộ đến mức kinh thiên địa khiếp quỷ thần, làm như hắn là đệ nhất thiên hạ vậy.
Tuy rằng hiện nay đích thật Tử Đạo Dương là hạng nhất Đăng Tiên bảng.
- Ngạo khí.
Ánh mắt của cường giả chung quanh lập lòe ánh sáng loá mắt, Tần Vấn Thiên - nhân tài mới xuất hiện - khiêu chiến cùng Tử Đạo Dương thiên kiêu điên phong thành Cổ Đế, thật sự hắn có thể rung chuyển sao?
Hay là giống như Tử Đạo Dương nói như vậy, hắn chú định bị đinh tại sỉ nhục trụ lên, đây hết thảy, chẳng mấy chốc sẽ hiểu rồi vậy.
Hai đại tuyệt học trên người Tử Đạo Dương, Tử Cực Thánh Tiên công và Thiên Thu Đế pháp đồng thời vận chuyển. Trong hư không xuất hiện một tôn hư ảnh y hệt thần linh, đúng là Tinh Thần Thiên Tượng của hắn, không ai bì nổi. Tử Đạo Dương hắn chưa bao giờ bại trận tại thành Cổ Đế, không thể chiến thắng được hắn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, chiến ý ngập trời, va chạm điên cuồng.
- Đông.
- Đông.
Hai người đồng thời cất bước ra, bước tới một bước, vượt qua cự ly của không gian, trực diện với đối phương. Trên người Tử Đạo Dương bạo phát uy lực vô thượng, như là quân vương không thể bị đánh bại. Trong cơ thể Tần Vấn Thiên mơ hồ có thế gầm thét kinh thiên động địa, khí thế bàng bạc không thể rung chuyển, giống một tôn thần linh chiến thiên chiến địa.
- Giết.
Tử Đạo Dương đấm ra một quyền, ánh sáng màu tím hội tụ thành diệt thiên thần quyền xuyên thấu hết thảy, có uy năng sát phạt vô thượng, có phù quang màu tím lưu động vô tận.