- Thánh Hi.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nóng rực. Tâm niệm giữa hắn và Bảo đỉnh tương thông, đã có thể cảm giác được Thánh Hi xuất hiện ở bên trong Bảo đỉnh, dung nhập vào trong phù văn của Bảo đỉnh. Ở bên trong không gian to lớn vô biên của Bảo đỉnh, Thánh Hi trải rộng Bảo đỉnh, tia sáng chói mắt, chân chính hòa thành một thể cùng Bảo đỉnh.
Tần Vấn Thiên đã hiểu rõ vì sao cần phải có thượng cổ thánh vật pháp bảo thì mới có thể bỏ Thánh Hi vào được. Thánh Hi chính là Thượng cổ Thánh quang, không có hình thái, nếu là bảo vật tầm thường khi Thánh Hi chảy vào trong đó sẽ biến mất. Chỉ có thánh vật chân chính mới có thể làm cho ánh sáng Thánh Hi dung nhập vào bên trong pháp bảo, từ đó sinh ra ánh sáng Thánh Hi bên trong không gian pháp bảo.
Cứ như vậy, từ nay về sau Tần Vấn Thiên có thể lợi dụng Thánh Hi để trợ giúp cho người khác tẩy rửa tự thân, tiến hành lột xác thăng hoa, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là bản thân người đó cần phải có ý chí đủ cường đại, nếu không sẽ bị hủy diệt khi tẩy rửa trong ánh sáng Thánh Hi.
Nam Hoàng Vân Hi nói Thánh Hi chính là Thượng cổ Thánh quang mà nhân vật đế vương đều tha thiết ước mơ, nhưng cầu mà không được. Mặc dù bây giờ hắn có Thánh Hi, nhưng cũng không dám công bố ra ngoài, hắn sẽ chờ sau này đạt đến một thực lực nhất định, thì có thể lợi dụng hiệu triệu nhân vật đế vương, còn có thể tạo ra được thiên tài yêu nghiệt nhất.
Ánh sáng Thánh Hi không ngừng tràn vào trong Bảo đỉnh. Tần Vấn Thiên lo ngại vẫn không đủ nên một mực không dừng lại, giằng co một hồi lâu cuối cùng nghe âm thanh của Hắc Long truyền đến:
- Tên gia hỏa kia, đủ rồi. Bảo đỉnh chính là thánh vật, ánh sáng Thánh Hi đã tích chứa ở trong đó tương đương với ánh sáng Thánh Hi có thể chứa đựng được bên trong không gian Bảo đỉnh này rồi.
Tần Vấn Thiên lúng túng nhoẻn miệng cười, lập tức bàn tay huy động, phù văn chói lọi bầu trời, Bảo đỉnh khép kín. Hắn vung tay lên, Bảo đỉnh liền thu nhỏ bay vào lòng bàn tay của hắn. Tần Vấn Thiên trực tiếp thu vào. Trong thượng cổ thánh vật này còn tích chứa thần thông cái thế, chờ sau này đi ra ngoài nhất định phải tu hành cho thật tốt.
Lần này chạy trốn, có thể nói là trong họa có phúc. Xâm nhập vào tòa Thượng cổ chi thành này đã biết được một số điều huyền bí của thành Cổ Đế, thu hoạch được Thánh Hi, mọi người cũng có được sự lột xác, thật sự có thể nói một lần đại cơ duyên. Xem ra cũng phải cảm tạ Đông Thánh Tiên đế, nếu không nhờ Đông Thánh Tiên đế lệnh cho người của Đông Thánh Tiên môn đánh giết vào thành Cổ Đế, có lẽ sẽ không xảy ra cơ duyên như thế này.
- Đi thôi.
Một sức mạnh kỳ diệu bao phủ lấy thân thể của Tần Vấn Thiên. Lập tức, hắn được đưa ra khỏi tòa Thượng cổ chi thành này. Thời điểm Tần Vấn Thiên xuất hiện tại cửa vào một lần nữa, Thanh Nhi và đám người Nam Hoàng Vân Hi cũng có mặt ở đây. Bọn họ nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi ra đều có một chút sắc thái kỳ dị, cổ quái nhìn Tần Vấn Thiên.
- Làm sao vậy?
Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt tò mò của mọi người, nhún vai.
- Chúng ta đều cùng bị đưa tới đây.
Nam Hoàng Vân Hi cười mỉm nhìn Tần Vấn Thiên. Nam Hoàng thị công chúa lãnh ngạo giờ này thỉnh thoảng cũng hiển lộ ra nụ cười trước mặt bọn họ, càng thêm quyến rũ động lòng người.
- Còn có Ma Tà nữa, chẳng qua là tên kia liên thủ cùng mấy người của Đông Thánh Tiên môn, sau đó lợi dụng Tiên binh chạy trốn, nếu không chúng ta đã lưu hắn lại chỗ này rồi.
Quân Mộng Trần cũng nói:
- Tần sư huynh, sư huynh là người đi ra sau cùng, có phải đã có kỳ ngộ gì hay không?
- Ta đi qua Tinh Không cổ lộ nhìn thấy được một bức tượng thần. Sau đó đại yêu thủ hộ cổ lộ nói tu vi của ta quá thấp, đánh ta ra, còn nói ta sau này quay lại.
Tần Vấn Thiên buồn bực nói, những chuyện còn lại đã quá rõ ràng rồi, không cần nói ra chuyện về Thánh Hi, không phải là quan hệ giữa hắn và mọi người không tốt, mà do ở đây có quá nhiều người, ai có thể bảo đảm bọn họ sẽ không tiết lộ tin tức ra ngoài.
Nam Hoàng Vân Hi chính là công chúa của Nam Hoàng thị, Tần Vấn Thiên có thể bảo đảm rằng nàng sẽ không nói bí mật cho Nam Hoàng thị nghe hay sao? Hắn không cho là bản thân mình có được mị lực như thế.
Hoa Thái Hư cũng có sư môn của hắn, Vạn Hóa tiên vương nhận hắn làm đệ tử, Hoa Thái Hư tiết lộ tin tức cho cho Vạn Hóa tiên vương cũng là điều rất bình thường.
Một khi để lộ chuyện của Thánh Hi, Tần Vấn Thiên chỉ có một con đường chết. Nhân vật đế vương Tiên vực đều sẽ chặn giết hắn, hắn không còn đường sống trong Tiên vực rộng lớn này nữa.
Do đó chuyện này một mình hắn biết biết là được rồi, dù sao mọi người ở đây đều đã được tẩy rửa qua Thánh Hi và đã có được sự lột xác.
- Thật sự có thần tích!
Nam Hoàng Vân Hi đưa mắt nhìn tòa Thượng cổ chi thành ở phía trước, nói:
- Sau khi huynh đi qua Tinh Không cổ lộ, chúng ta liền bị đánh ra ngoài. Tòa Thượng cổ chi thành này phong bế, xem ra từ nay về sau chỉ có huynh mới có thể đặt chân đến tòa Thượng cổ chi thành này. Điều này đối với huynh có thể nói là cơ duyên cực lớn.
- Có lẽ vậy, dù sao đó là chuyện sau này.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Đi thôi, chúng ta trở về thành Cổ Đế.
- Ừ đi thôi.
Mọi người gật đầu, Thanh Nhi tế ra Hư Không thụ diệp, các cường giả đua nhau bước lên đó, lập tức quay trở lại thông đạo. Lần này khoảnh khắc bọn họ bước chân vào thông đạo, lập tức trực tiếp hàng lâm một chỗ khác, quay đầu thoáng nhìn lại tòa Thượng cổ chi thành đứng sừng sững trên bầu trời, kèm theo không gian lập lòe, thân ảnh của bọn họ càng lúc càng xa.
Dọc đường, Tần Vấn Thiên bất ngờ nhìn thấy phía trước có một đám người ồn ào đông đúc quay trở về, chính là các cường giả không thành công của Đông Thánh Tiên môn. Bọn họ cũng nhìn thấy đám người Tần Vấn Thiên xuyên qua hư không, trong thần sắc bỗng nhiên lóe lên tia sắc bén lạnh lùng, đua nhau tế Tiên binh ra, nhất thời uy thế ngập trời.
- Có chiến hay không?
Trong con ngươi của Quân Mộng Trần lóe lên một đạo hàn mang.
- Không cần để ý tới, Thanh Nhi chúng ta tiếp tục đi.
Tần Vấn Thiên lên tiếng. Tuy nói giờ này tất cả bọn họ đều đã được lột xác, nhưng nếu hơn ba trăm vị cường giả của Đông Thánh Tiên môn đồng loạt tế ra Tiên binh, còn bọn họ chỉ ít ỏi có mấy người, đối phương dựa vào số lượng Tiên binh cũng có thể áp đảo được bọn họ, thực lực cũng không thể thay đổi được tình thế này.
Thanh Nhi gật gật đầu, tiếp tục xuyên qua Hư Không thụ diệp, lướt qua các cường giả Đông Thánh Tiên môn. Từng người của Đông Thánh Tiên môn đều nhìn chằm chằm đám người Tần Vấn Thiên với ánh mắt sắc bén.
- Sau khi chúng ta trở về, lập tức chỉnh đốn lại Tần môn, chiêu thu đệ tử Tần môn nhiều hơn nữa. Như vậy vô luận có mượn nhờ Tiên binh đại chiến hay không, chúng ta cũng sẽ không rơi vào thế yếu.
Tiếng Tần Vấn Thiên lại vang lên. Quân Mộng Trần gật gật đầu, bất kể như thế nào hiện tại thực lực bọn họ đã được lột xác. Tuy nhân số của Đông Thánh Tiên môn rất đông, có hơn ba trăm vị cường giả, nhưng vẫn chỉ là sơn dương đợi bị làm thịt.
- Cứ cho bọn họ chờ thêm một thời gian nữa đi.
Quân Mộng Trần lạnh lùng lên tiếng.
Trong thời gian đám người Tại Tần Vấn Thiên bước chân vào tòa Thượng cổ chi thành, Minh sơn cũng phát sinh một đại sự. Tử Đạo Dương khôi phục thương thế tại Minh sơn, sau đó gặp được Trảm Bằng tu hành đã xong, đi ra từ trong động phủ.
Tuy rằng ngày xưa Trảm Bằng dựa vào một số vận may mà có được một trong chín truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, nhưng kết cục tàn khốc đã chứng tỏ cho người của thành Cổ Đế biết, chỉ có số ít nhân vật thiên kiêu mạnh nhất mới có được truyền thừa cường đại chân chính. Những người còn lại mặc dù có được truyền thừa, nhất định cũng sẽ làm giá áo cho người khác.
Thiên kiêu Trảm Bằng xếp hạng trong mười vị trí đầu của Đăng Tiên bảng đã bỏ mạng trong tay Tử Đạo Dương, truyền thừa trên người hắn đã bị Tử Đạo Dương dung hợp. Hạng nhất Đăng Tiên bảng Tử Đạo Dương lại càng cường đại hơn rồi.
Sau khi Tử Đạo Dương tru diệt và thôn phệ truyền thừa của Trảm Bằng thì đi sâu vào trong Minh sơn. Cuối cùng hắn cũng thấy được tòa Thượng cổ chi thành, tuy nhiên khi đó tòa Thượng cổ chi thành đã đóng cửa, đám người Tần Vấn Thiên cũng đã đi ra. Tử Đạo Dương nhìn tòa thành này chỉ có thể không cam lòng rời đi.
...o0o...
Lúc đám người Tần Vấn Thiên về tới Tần môn, Tần môn rộng lớn có chút vắng lạnh, chỉ có mấy người vẫn còn ở trong Tần môn, những người còn lại đều đã rời đi.
Chỉ thấy mấy đạo thân ảnh lập lòe bay lên không, thấy đám người Tần Vấn Thiên trở về lộ ra nụ cười.
- Các huynh muội còn biết trở về a.
Lý Ngọc vẫn khoanh hai tay trước ngực, nhìn một nhóm thân ảnh trước mắt. Khí chất của bọn họ dường như thay đổi, điều này khiến trong con ngươi Lý Ngọc ẩn chứa tia sáng sắc bén.
- Tần môn là do chúng ta một tay sáng lập, dĩ nhiên sẽ trở về.
Tần Vấn Thiên cười lên tiếng.
- Huynh cũng đừng trách đệ tử của Tần môn. Mọi người bị Đông Thánh Tiên môn đuổi giết, Tà cung và Tử tông nhìn chằm chằm, cường giả khắp nơi đều nhìn chằm chằm Tần môn. Tiêu Lãnh Nguyệt uy hiếp người của Tần môn cút ra khỏi nơi này. Do đó...
Từ Như Tuyết thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên khoát tay nói:
- Không có sao, nếu là ta thì cũng đã ra đi.
Nói đến cùng bất quá bọn họ khai sáng thế lực Tần môn tại thành Cổ Đế, mọi người kết thành một cổ đồng minh tranh phong tại thành Cổ Đế, nhưng những nhân vật lãnh tụ như bọn họ đều bị đuổi giết, chỉ trông cậy vào những người còn lại kiên thủ thật là không thực tế chút nào.
- Triệu tập người của Tần môn trở về đi, mặt khác ta dự định tiếp tục khuếch trương chiêu thu đệ tử cho Tần môn, hiệu triệu thành Cổ Đế chuẩn bị tiến hành trận chiến cuối cùng trong tòa thành này. Nếu người nào nguyện ý đều có thể gia nhập Tần môn ta, hai người nghĩ như thế nào?
Tần Vấn Thiên hỏi Lý Ngọc và Từ Như Tuyết.
- Ngươi chuẩn bị tiến hành quyết chiến sao?
Lý Ngọc lộ ra một chút sắc thái kỳ dị.
- Đúng. Thông báo khắp thành Cổ Đế, Tần Vấn Thiên ta sau khi giải quyết chuyện Đông Thánh Tiên môn, ước chiến hạng nhất Đăng Tiên bảng - Tử Đạo Dương và hạng hai Đăng Tiên bảng - Ma Tà.
Tần Vấn Thiên nói, khiến trong mắt Từ Như Tuyết và Lý Ngọc đều lập lòe ánh sáng loá mắt. Tần Vấn Thiên muốn khiêu chiến Tử Đạo Dương và Ma Tà ư?
- Tốt, chuyện này ta sẽ làm thay huynh.
Lý Ngọc lập tức đáp lời.
- Ta nữa.
Thần sắc của Từ Như Tuyết sắc bén, đây là muốn chứng kiến lịch sử a.