Thành Cổ Đế, các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn mặt lộ vẻ suy sụp, toàn bộ bảo vật tài nguyên trên người bọn họ bị cướp đoạt không còn gì, hơn nữa đều bị tổn thương với các mức độ khác nhau, có thể nói là rất nhục nhã.
Thế nhưng bọn họ lại không có chút ý phản kháng nào, có thể sống đó là nhờ Tần Vấn Thiên thương hại bọn họ tu hành không dễ, nếu không Tần Vấn Thiên ra lệnh sát phạt, chỉ sợ hiện giờ bọn họ đều thành người chết, đây là sự thực tàn khốc đến bực nào?
Không ai cho rằng Tần Vấn Thiên không dám giết bọn họ. Tần Vấn Thiên tru sát Khuyết Thiên Nghệ ngay trước mắt Đông Thánh Tiên đế, vẫn còn quan tâm đến chuyện có giết nhiều thêm một số kẻ hay sao? Không giết bọn họ chỉ có thể bởi vì không muốn giết, hắn từng là người trẻ tuổi cùng bọn họ tham gia khảo hạch ở Đông Thánh Tiên môn, giờ đã nắm vận mạng của bọn họ ở thành Cổ Đế này. Hắn giờ là tông chủ cao ngạo của Tần môn, và dường như người của Đông Thánh Tiên môn là bọn họ không chịu nổi một kích trước mặt Tần môn.
Vừa bước vào thành Cổ Đế, Tần Vấn Thiên liền dạy dỗ cho bọn họ một bài học suốt đời khó quên, chỉ sợ cả đời này đều không thể nào quên được.
Một nhóm nhân vật thiên tài dường như đã không còn sinh cơ, tùy ý bước chậm tại thành Cổ Đế. Đúng lúc này, trên hư không ở phía trước bọn họ có một thân ảnh xuất hiện. Người này toàn thân đen như mực, mơ hồ có hào quang màu vàng sậm lóng lánh, khí tức lan tràn trên người hắn, làm người ta cảm thấy sự cường đại và sắc bén của hắn. Đây có lẽ là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
Người của Đông Thánh Tiên môn không dám khinh thị thiên kiêu của thành Cổ Đế nữa, ngóng nhìn thân ảnh trong hư không, chỉ thấy thân thể của đối phương từ trên trời chậm rãi đáp xuống, chắp hai tay sau lưng, con mắt màu vàng óng cực kỳ đáng sợ, quét nhìn xuống bọn họ, nói:
- Bị Tần môn làm nhục sao?
Cô Tô Thiên Kỳ ngẩng đầu nhìn người đến, nói:
- Chuyện đó không liên quan gì đến các hạ.
Miệng người trước mắt nhếch lên một tia cười lạnh, nói:
- Ta thật mong muốn khai sáng một môn phái, sau này các ngươi theo ta đi.
- Cuồng vọng.
Từng người của Đông Thánh Tiên môn đưa mắt nhìn bóng dáng trôi nổi ở phía trước, lại là một người cuồng vọng, hắn nói một câu là muốn những nhân vật thiên tài của Đông Thánh Tiên môn này đi theo hắn sao?
- Tuy chúng ta chiến bại, nhưng cũng không có nghĩa là thực lực chúng ta yếu. Vì sao chúng ta phải đi theo ngươi?
Chỉ thấy một người cất giọng lạnh như băng nói, những tức giận đè nén dường như lúc nào cũng có thể tuôn trào ra một cách rất hung mãnh.
- Vì sao ư?
Người đến cười lạnh nói:
- Các ngươi không cảm thấy thời khắc này các ngươi là những kẻ hèn mọn tại thành Cổ Đế này ư. Còn ta có thể làm cho các ngươi sinh tồn một cách kiêu ngạo ở trong thành Cổ Đế. Ma Tà ta có thể ban cho các ngươi vinh dự đó.
Thân ảnh vừa xuất hiện không ngờ chính là Ma Tà, ánh mắt của hắn trở nên sắc bén, thân ảnh nhẹ nhàng lướt tới trước đám người của Đông Thánh Tiên môn, một khí thế kinh người càn quét ra, lực lượng mênh mông ấy khiến cho người ta cảm nhận được sự cường đại sâu sắc của hắn. Sắc mặt của Cô Tô Thiên Kỳ thay đổi, nhìn chằm chằm vào thân ảnh bay tới.
- Một mình Tần Vấn Thiên cũng đủ khiến cho các ngươi mất hết thể diện rồi. Chỉ cần có hắn ở đây, chú định các ngươi sẽ không ngốc đầu lên được tại thành Cổ Đế. Mà một mình ta cũng đủ để uy hiếp đến toàn bộ Tần môn.
Thân ảnh của Ma Tà rất cuồng ngạo, thân thể hắn hàng lâm trước người của Cô Tô Thiên Kỳ, đưa bàn tay tới Cô Tô Thiên Kỳ. Trong phút chốc, Cô Tô Thiên Kỳ chỉ cảm thấy một uy áp hít thở không thông hàng lâm lên người, khí thế kinh người này đã ép hắn tới mức không có cách nào thở nổi.
Oàng...
Tinh Thần Thiên Tượng của Cô Tô Thiên Kỳ phun trào. Thái Dương lô xuất hiện, liệt diễm ngập trời. Ma Tà ngẩng đầu, con mắt màu vàng óng cực kỳ đáng sợ bắn ra vòng tròn Thái Dương quay liên tục. Chỉ thấy từng thanh Thái Dương trường thương đâm giết tới Ma Tà, nhưng kẻ này đưa tay ra hư không, đại chưởng ấn kinh khủng màu vàng nhạt chộp lấy Thái Dương trường thương vào bên trong chưởng ấn, rồi lập tức nghiền nát. Một tiếng nổ ầm vang cực lớn, lò luyện bị chưởng ấn lật ngược, Liệt diễm chi hỏa bay cuồng loạn một cách đáng sợ.
Đồng thời, thân thể Ma Tà cứ đứng trước người của Cô Tô Thiên Kỳ như vậy, nói:
- Tần Vấn Thiên ở trước mặt ta chỉ có chạy trối chết, các ngươi làm sao có thể là đối thủ của ta. Đi theo, hay là chết?
Lời của Ma Tà vừa rơi xuống, một nguồn sức mạnh hủy diệt bao phủ tất cả người của Đông Thánh Tiên môn, dường như chỉ cần một mình hắn là đủ để càn quét tiêu diệt tất cả nhân vật thiên tài trước mắt.
Cô Tô Thiên Kỳ nhìn cặp mắt màu vàng óng phía trước, phảng phất là một nhân vật y hệt như ma đầu. Cuối cùng hắn hiểu rõ vì sao thiên kiêu của Tiên vực đều tới thành Cổ Đế để trải qua kinh nghiệm thanh tẩy. Bởi vì chỉ có ở chỗ này, bọn họ mới có thể gặp được nhân vật kiệt xuất nhất. Chỉ có ở chỗ này, bọn họ mới không trở thành ếch ngồi đáy giếng, tự cho rằng bản thân mình là thiên phú vô địch trong thiên hạ.
Ma Tà chiêu thu những người của Đông Thánh Tiên môn đã bị Tần môn làm nhục vào dưới trướng. Không chỉ có vậy, sau khi thành Cổ Đế truyền ra tin tức Ma Tà sáng lập tông môn, đã có không ít người đua nhau đi tới đầu phục.
Đây chính là Ma Tà, hạng hai trên Đăng Tiên bảng, nhân vật còn mạnh mẽ hơn so với Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi.
Tử tông vì sao cường đại, bởi vì Tử tông có Tử Đạo Dương hạng nhất trên Đăng Tiên bảng.
Hiện nay Ma Tà sáng lập một thế lực, thế lực tông môn do Ma Tà sáng lập được mệnh danh là Tà cung.
Sự quật khởi của Tà cung dường như được chú định. Ngắn ngủi trong mấy ngày, Tà cung liền triệu tập trăm nhân vật thiên kiêu, trong đó không thiếu một số nhân vật trên trên Đăng Tiên bảng, hơn nữa đều là những người cực kỳ tàn nhẫn.
Chuyện này làm người ta nhớ tới Song Kiêu minh đã xuống dốc. Bởi vì quan hệ giữa Song Kiêu minh và Tần Vấn Thiên là đối địch, lại từng bại trước Tần Vấn Thiên, dường như chú định sẽ thành bối cảnh quật khởi cho Tần Vấn Thiên. Ba đại thế lực thành Cổ Đế mới chính thức leo lên sân khấu, hình thành thế chân vạc.
Ba đại thế lực này chia ra thành Tử tông của Tử Đạo Dương, Tà cung của Ma Tà, và Tần môn của Tần Vấn Thiên. Ba đại thế lực bao gồm năm nhân vật đứng hạng đầu trên Đăng Tiên bảng, lần đầu tiên xuất hiện rầm rộ tại thành Cổ Đế.
Ma Tà sáng lập Tà cung, vô hình trung tạo thành áp lực đối với Tần môn. Thành Cổ Đế sớm có tin tức truyền ra, vào lúc tranh đoạt truyền thừa Cổ chi đại đế, Tần Vấn Thiên đã từng tranh đoạt truyền thừa vốn phải thuộc về Ma Tà, sau lại liên thủ cùng với Nam Hoàng Vân Hi và Thanh Nhi công chúa làm chấn thương và đánh lui Ma Tà. Không nghi ngờ chút nào, chuyện này đã đắc tội chết với Ma Tà rồi. Rất nhiều người đều suy đoán Ma Tà sáng lập Tà cung, thậm chí chiêu mộ những người của Đông Thánh Tiên môn kia chính là vì đối phó với Tần môn.
Bên trong Tần môn lúc này, sau thác nước, một địa điểm có cảnh sắc hợp lòng người, các nhân vật chủ yếu của Tần môn đều có mặt ở đấy.
Đám người Tần Vấn Thiên, Thanh Nhi, Nam Hoàng Vân Hi, Quân Mộng Trần, Tử Tình Hiên, Hoa Thái Hư, Từ Như Tuyết, Lý Ngọc ngồi vây quanh cạnh nhau, nghe Lý Ngọc nói:
- Cho đến ngày hôm nay có tin tức truyền ra, Tà cung đã triệu tập 120 vị thiên kiêu. Từ ngày ấy sau khi tranh đoạt truyền thừa, Ma Tà vẫn không có tin tức gì, hẳn là bế quan tu hành một thời gian. Giờ này vừa xuất hiện liền đi nước cờ này, rất có thể là muốn đối phó với các ngươi.
Rất hiển nhiên, Tần môn cảm nhận được áp ức. Tuy bọn họ cường đại, nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ vô địch ở thành Cổ Đế.
Trước đó Khuyết Thiên Nghệ lãnh đạo bọn đệ tử của Đông Thánh Tiên môn có thể bọn họ không thèm liếc mắt tới, thế nhưng sự tồn tại của Ma Tà tuyệt đối không thể bỏ qua. Nhất là giờ này Ma Tà đã bắt đầu có những động tác lớn, sáng lập Tà cung. Nhóm người Tần Vấn Thiên cũng cảm thấy đấy chính là nhằm vào bọn họ. Ngày đó Ma Tà bị bọn họ đả thương, với tính cách của Ma Tà, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Ừ.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên gật gật đầu, hỏi Nam Hoàng Vân Hi:
- Nam Hoàng, muội có ý kiến gì không?
- Tần môn phải tiếp tục chiêu thu đệ tử của Tần môn, lực ảnh hưởng của Ma Tà rất mạnh, nghe nói có không ít cường giả trên trên Đăng Tiên bảng đều gia nhập liên minh Tà cung.
Nam Hoàng Vân Hi mở miệng nói.
- Xem ra các vị thiên kiêu của thành Cổ Đế cũng không cam tâm chịu trở thành khách đứng nhìn gió lốc, mà muốn bước một chân vào trong đó. Nếu đã như vậy, Tần môn cũng khuếch trương chiêu thu môn nhân đi. Nếu không thể tránh được một cuộc giao phong, thì hãy trực diện vào nó.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói:
- Như Tuyết, Lý Ngọc, Thái Hư, chuyện này ta giao cho các huynh đệ rồi. Mặt khác thông tri cho đệ tử của Tần môn biết, trong thời gian này làm gì ở bên ngoài cũng cần khiêm tốn một chút, không nên tùy tiện bại lộ chính mình.
- Ý huynh nói là?
Ánh mắt Lý Ngọc ngưng trọng lại, nhìn Tần Vấn Thiên.
- Tuy vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng phòng bị sớm vẫn cần thiết.
Tần Vấn Thiên nói.
- Đã rõ rồi.
Lý Ngọc gật gật đầu.
- Môn chủ.
Đúng lúc này, xa xa có một giọng nói truyền đến, Tần Vấn Thiên hỏi:
- Chuyện gì?
- Một vị huynh đệ canh giữ ở Minh sơn truyền về tin tức, hai ngày trước Tử Đạo Dương đã tu hành xong, đã được truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, nhưng hắn vẫn chưa đi ra lập tức, mà ở đó hai ngày, cho đến hôm nay mới đi ra Minh sơn.
Giọng nói kia truyền tới từ xa xa, khiến cho thần sắc mọi người như điện, mũi nhọn lóng lánh trong con ngươi.
Tử Đạo Dương ra khỏi Minh sơn rồi.
Cường giả hạng nhất trên Đăng Tiên bảng, hắn lại có được một trong chín đại truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, thực lực tất nhiên tiến hơn một bước, uy hiếp của hắn tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn so với Ma Tà.
- Đã biết rồi, cực khổ cho huynh đệ rồi!
Tần Vấn Thiên lên tiếng nói, lập tức người đó rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!