Huyền Dương nghe được lời này của Tần Vấn Thiên, sắc mặt lập tức kịch biến, đúng như lời Tần Vấn Thiên nói, Huyền Tinh đã gánh qua một kích trí mạng, phải nhờ tiên niệm của phụ thân Huyền đế mới bảo hộ Huyền Tinh bất tử, hơn nữa còn đánh nát Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên.
Huyền Tinh đã không còn tiên niệm thủ hộ, nếu lần nữa phải gánh chịu công kích như vừa nãy, đối với Huyền Tinh mà nói sẽ là một kích hủy diệt, đây cũng là nguyên nhân vì sao Huyền đế ra tay kích vụn Thần Chi Thủ. Song lúc này Tần Vấn Thiên lần nữa trán phóng ra lực lượng đủ để uy hiếp tính mạng Huyền Tinh, Huyền Dương sao không bất kinh cho được.
Sau khi hắn hô lên “ngươi có ý gì”, thân thể to lớn của Tần Vấn Thiên lập tức phát động, giống như một đạo thiểm điện, mang theo kiếm uy vô tận xung kích xuống dưới.
Nhanh, nhanh đến không thể tưởng tượng.
- Không hay, Huyền Tinh tiên binh...
Huyền Dương hét lớn một tiếng, Huyền Tinh còn chưa kịp có phản ứng, hắn vừa nghe xong đối thoại giữa Tần Vấn Thiên cùng Huyền Dương, liền chợt thấy một tôn thân ảnh Đại Bằng khủng bố cấp tốc nhào tới, chỉ sát na, khí thế khắp người Huyền Tinh điên cuồng trán phóng, trong tay chớp diệu quang mang, tiên binh tức thì hiện ra.
- Dừng lại!
Một đạo thanh âm băng lãnh rơi xuống, một cỗ kiếm khí phảng phất như ngưng thành kiếm thực chất, kiếm uy vô tận cuốn trọn cả người Huyền Tinh, thân thể khủng bố của Đại Bằng che đi tầm nhìn của Huyền Tinh, lợi trảo Đại Bằng án giữa hư không, phảng phất như chỉ cần Tần Vấn Thiên ấn lợi trảo xuống, Huyền Tinh liền bị vạn kiếm xuyên thấu mà vong.
Trong tay hắn hiện ra một mặt cổ kính, phù quang lóng lánh, ẩn ẩn có tiên chi lực lượng tràn khắp mà ra, nhưng tay Huyền Tinh chỉ dừng ở nơi đó, không kịp thúc giục tiên binh. Khắc này Tần Vấn Thiên chỉ cần xuống tay liền có thể đoạt đi tính mạng Huyền Tinh, một khi kiếm khí hắn trán phóng, Huyền Tinh tất chết không nghi ngờ, thậm chí không kịp sử dụng lực lượng tiên binh để ngăn trở.
- Ngươi dám?
Huyền Dương hét lớn một tiếng, chỉ thấy hắn đạp bước mà đến, khí thế quanh thân ngất trời, cực kỳ đáng sợ. Tốc độ của Tần Vấn Thiên quá nhanh, nếu thuần túy so đọ tốc độ, Huyền Dương tuyệt không phải đối thủ Tần Vấn Thiên, Huyền Tinh càng không phải, bởi thế lúc Tần Vấn Thiên phát động công kích với Huyền Tinh, Huyền Dương căn bản không ngăn trở được.
Hai mắt Huyền Tinh lạnh lùng nhìn thân ảnh sừng sững trong hư không, băng lãnh nói:
- Nếu ngươi thật giết ta, khoan nói có thể sống sót đi ra Cổ Đế chi thành hay không, dù đi ra được, cũng sẽ bị phụ thân ta đuổi giết.
Tuy nói con cháu hậu bối so đọ lực lượng bên ngoài, trưởng bối sẽ không nhúng tay can thiệp ân oán, nhưng nếu thật giết chết hậu duệ của họ, vậy báo thù là điều tất nhiên.
Giết Huyền Tinh, tất chọc giận Huyền đế.
Tất cả mọi người đều nhìn đăm đăm tình hình bên này, tâm đầu chấn hám, khi trước Tần Vấn Thiên đã từng chưởng khống Thần Chi Thủ phát động qua một kích trí mạng với Huyền Tinh, may nhờ tiên niệm Huyền đế kịp thời xuất hiện ngăn trở, bởi thế không ai dám cam đoan Tần Vấn Thiên sẽ không hạ sát thủ, hắn thật sự có khả năng giết chết đối phương, dù đặt ở trước mặt hắn là hậu duệ Tiên đế.
Thanh Nhi cúi đầu nhìn phía dưới, thần sắc nàng vẫn cứ lạnh như băng, phảng phất như trừ khi đối mặt Tần Vấn Thiên ra, nàng vĩnh viễn đều là như thế, tâm cảnh không hề có ba động, bất luận Tần Vấn Thiên làm gì, nàng đều sẽ không ngăn trở, dù thật sự giết chết Huyền Tinh, con trai Tiên đế.
- Thu tiên binh lại.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng thổ ra một đạo hàn âm, tròng mắt Huyền Tinh cứng đờ, nhìn chằm chằm lên trời cao.
- Ông!
Kiếm khí cuồng quyển, lợi trảo của Tần Vấn Thiên lần nữa án xuống, kiếm khí vô tận xuyên thấu thân thể Huyền Tinh, khiến cho tóc dài hắn bay loạn, sắc mặt trắng bệch.
- Được, ta thu lại, ngươi tuyệt sẽ không làm ra hành động nào ngu xuẩn, đúng không?
Huyền Tinh thu lại tiên binh, lớn tiếng nói, tất cả nhân vật thiên kiêu của Song Kiêu minh ở chung quanh đều không ngừng kề cận lại gần Tần Vấn Thiên, phảng phất như chỉ cần Tần Vấn Thiên thật ra tay giết chết Huyền Tinh, bọn họ liền lập tức nhào lên.
Thân thể to lớn của Tần Vấn Thiên tiếp tục áp bách xuống, nhìn song đồng băng lãnh của hắn, Huyền Tinh không khỏi run lên.
Căng thẳng, vô cùng căng thẳng, cả người Huyền Tinh đều căng cứng, đây thực sự là thời khởi quyết định sinh tử, vô luận hắn là hậu duệ Tiên đế hay là tuyệt đại thiên kiêu, chỉ cần mất mạng, mọi thứ đều kết thúc.
- Tần Vấn Thiên, nếu ngươi dám giết Huyền Tinh, hậu quả thế nào, ngươi tuyệt đối không gánh nổi đâu.
Huyền Dương lạnh lùng mở miệng.
- Tần Vấn Thiên, đừng xung động nhất thời. Thần Chi Thủ, ta có thể vứt bỏ.
Huyền Tinh làm ra nhượng bộ, thậm chí hứa hẹn nguyện ý vứt bỏ Thần Chi Thủ.
Nhưng vẫn thấy thân thể Tần Vấn Thiên tiếp tục áp xuống, thân xác to lớn chẳng mấy chốc đã hàng lâm trên đỉnh đầu Huyền Tinh, lực áp bách ngạt thở ập tới trên thân Huyền Tinh, chỉ thấy Tần Vấn Thiên vỗ đánh lông cánh, cuồng phong thốc lên, yêu khí tứ ngược, thân thể Huyền Tinh càng thêm phần run rẩy, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên.
- Bắt đầu từ khắc này, kẻ nào muốn đoạt Thần Chi Thủ, ta giết không tha.
Tần Vấn Thiên rống giận một tiếng, cuồng phong tứ ngược giữa thiên địa, hắn đột nhiên phiến động hai cánh, thân thể trực tiếp ép xuống dưới, giống như một đạo thiểm điện, thân ảnh trực tiếp tan biến chẳng thấy đâu.
- Oanh!
Huyền Dương ngây dại, chư thiên kiêu cũng đều ngốc trệ, ai nấy đều ngước mắt nhìn trân trối huyết dịch bay máu trong hư không, đó là đầu lâu Huyền Tinh, trực tiếp bị kiếm khí xuyên thấu, một đạo lợi trảo móc lấy não đại, vạn kiếm xuyên tim, máu tươi bắn ra, chết.
- Giết thật...
Hậu duệ Tiên đế, bị Tần Vấn Thiên, tru sát.
Hắn từng bước ép sát, khiến Huyền Tinh vứt bỏ tiên binh, lại tiếp tục áp bách xuống, không phải là đang suy xét, mà là tích súc lực lượng nhằm trán phóng một kiếm uy lực hủy diệt kia, tru sát Huyền Tinh.
Tần Vấn Thiên, ngay từ đầu hắn đã muốn lấy mạng Huyền Tinh, sở dĩ dây dưa, chính là vì một kích sau cùng, hắn muốn dùng phương pháp đơn giản nhất để kết liễu tính mạng Huyền Tinh, kiếm uy khủng bố đó cần thời gian chuẩn bị nên hắn mới cố tình kéo dài.
Tâm đầu chư cường giả không khỏi chấn rung, tròng mắt Huyền Tinh còn chưa đóng lại, thân thể hắn chậm rãi rớt xuống, mặc hắn xương cuồng nhất thời, mặc hắn thân phận tôn quý, cuối cùng đều vẫn lạc trong Cổ Đế chi thành, mất đi tính mạng.
Tần Vấn Thiên, hắn thật dám xuống tay tru sát Huyền Tinh.
- Huyền Tinh.
Huyền Dương phát ra một tiếng cuồng hống, chỉ thấy hắn xông tới trước người Huyền Tinh, lưu cho hắn chỉ còn là thi thể đã ngã xuống, chợt thấy cả người hắn run rẩy, hai quyền siết chặt, khí thế xông thẳng trời mây, tựa hồ khả năng sẽ bạo tẩu bất cứ lúc nào.
Huyền Tinh, đệ đệ hắn, cánh nhiên lại chết ở trong tòa Cổ Đế chi thành dùng để lịch luyện này.
- Giết!
Một tiếng rống giận, lực lượng trong hai quyền của Huyền Dương chấn đãng cả một vùng đất, khiến cho mặt đất nứt nẻ, hắn ngửa đầu nhìn lên, nhìn về phía Tần Vấn Thiên giữa thiên không.
- Ông!
Cuồng phong đại tác, kiếm khí từ trên vòm trời cuốn thốc mà xuống, giống như sóng kiếm từ chín tầng trời ập tới, kiếm uy vô tận cất chứa lực lượng sát phạt ngất trời, lợi trảo của Đại Bằng vẫn đặt ở kia, một kiếm này, còn chưa trán phóng.
Tiên uy khủng bố hàng lâm, Huyền Dương tế ra tiên binh trường thương, toát ra sát niệm vô tận, chỉ thấy kiếm uy gào rít trên trời, một chuôi kiếm vô cùng yêu dị xuất hiện từ trong người Tần Vấn Thiên, kiếm này trực tiếp vạch qua thủ chưởng Tần Vấn Thiên, cắt ra máu tươi trên lợi trảo, từng giọt máu tươi nhỏ giọt lên thân kiếm, lập tức từ thanh kiếm trán phóng ra yêu khí khủng bố, gào thét dữ tợn, nuốt nhổ tiên quang vạn trượng, như muốn che phủ cả vòm trời.
Trên thân kiếm đó, lại ẩn ẩn có hư ảnh Đại Bằng xuất hiện, kiệt ngao vô song, phảng phất như là quân chủ thiên không thực sự.
Yêu Kiếm từng nói, hắn là Đại Bằng trong mây, chỉ hận trời quá thấp.
Hiện nay, bầu trời Tiên Vực hẳn phải cao hơn bầu trời thế giới Lạp Tử.
- Tịnh không phải chỉ có hậu duệ Huyền đế như ngươi mới có tiên binh.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, tay kia của hắn nắm chặt phù cốt phong bằng, lại có hư ảnh phong bằng xuất hiện, cuốn dọc theo thân thể hắn, sát na này, cỗ yêu khí và kiếm khí đáng sợ kia đã cường đại đến độ khiến mọi người chung quanh run mật tâm kinh.
Huyền Dương nộ khí trùng thiên, trừng mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên giữa hư không, tùy theo cái chết của Huyền Tinh, ân oán giữa hai người đã hóa thành thù hận sinh tử. Ở trong mắt Tần Vấn Thiên, thời điểm Huyền Tinh áp chế hắn muốn giết hắn đoạt đi Thần Chi Thủ, giữa hai người đã chú định có một bên phải chết.
Người Song Kiêu minh đều không có hành động nào, môn phái ở Cổ Đế chi thành chỉ là một loại kết minh lỏng lẻo tạm thời, ai nấy đều là thiên kiêu một phương, là dòng dõi Đế Vương. Đến lúc thực sự nảy sinh xung đột sinh tử kiểu này, bất cứ ai đều phải cân nhắc xem có đáng để nhúng tay vào hay không. Một khi nhúng tay, lập tức đồng nghĩa với kết xuống đại cừu sinh tử cùng Tần Vấn Thiên.
Nếu chỉ một mình Tần Vấn Thiên thì cũng thôi, nhưng bây giờ, tựa hồ lại nhiều thêm một người là con gái Trường Thanh Đại Đế, Thanh Nhi công chúa.
Tính ra, đủ khiến bất kỳ ai nếu muốn ra tay đều cần thận trọng.
Huyền Dương không khinh cử vọng động, thân thể hắn dừng ở nơi đó, tay nắm tiên binh, giận trừng Tần Vấn Thiên, cả hai đều dùng tiên binh chiến đấu, nếu va chạm, ai cũng không cách nào biết trước hậu quả, lực sát thương bạo phát ra trong sát na tiếp xúc thậm chí có khả năng tru diệt hắn trước khi tiên niệm của phụ thân Huyền đế kịp xuất hiện.
Tần Vấn Thiên cũng không động, hai người tựa hồ cứng lại ở đó, đối đầu giằng co.
Đầu bên kia, Tiêu Lãnh Nguyệt đi tới trước mặt Thanh Nhi, mở miệng nói:
- Trước nay luôn muốn tìm ngươi đánh một trận, dù không có Tần Vấn Thiên, không có Thần Chi Thủ, trận chiến đấu này vẫn là điều không thể tránh khỏi, Tiêu Lãnh Nguyệt ta rất muốn lĩnh giáo một phen, xem công chúa mà Trường Thanh Đại Đế rất mực coi trọng có được thực lực thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!