Ánh mắt Tiêu Lãnh Nguyệt và Huyền Tinh cũng ngưng cố, hai người sít sao coi chừng chim đại bàng xuất hiện trong hư không, gia hỏa này, cánh nhiên còn có bài tẩy như thế.
- Hắn không phải yêu, đây là thần thông yêu pháp, mượn ngoại lực cường đại ngưng tụ yêu thân, hóa thân thành Đại Bằng.
Tham Lang ở bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt mở miệng nói.
- Bất luận hắn có phải yêu hay không, lúc này sức chiến đấu của hắn tất đã cực mạnh.
Tiêu Lãnh Nguyệt nhỏ giọng nói, dù có là nàng, xếp hạng thứ sáu trên Đăng Tiên bảng, nhưng cũng không dám xem nhẹ Tần Vấn Thiên đã hóa thân Đại Bằng lại có được Thần Chi Thủ.
- Hắn hẳn không cách nào duy trì trạng thái chiến đấu này quá lâu, trước cứ tiêu hao lực lượng hắn cái đã.
Tham Lang nhẹ giọng nói, Tiêu Lãnh Nguyệt không trả lời, lại cũng không phủ nhận.
- Ông.
Trên vòm trời, Tần Vấn Thiên hóa thân Đại Bằng phiến động lông cánh, cuồng phong đại tác, lại có một cổ cương phong cực kỳ sắc bén ụp xuống, quét tới đám cường giả đang ngưng lại giữa hư không. Chỉ thấy trong miệng Tần Vấn Thiên thổ ra một đạo thanh âm băng lãnh:
- Các ngươi có thể vào Cổ Đế chi thành, cũng đều là dòng dõi Đế Vương, một phương thiên kiêu, lại đi ngu xuẩn giúp người bán mạng, trong khi hoàn toàn không thu được lợi ích gì, chuyện như thế thực sự không đáng, giờ nếu ta ra tay tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình.
Thanh âm lạnh lùng bá đạo như xuất từ miệng quân vương chân chính, mang theo khí khái ngông cuồng không ai bì kịp.
Có một số người có vẻ đã hơi dao động, vô luận là Tiêu Môn Tiêu Lãnh Nguyệt hay Song Kiêu minh Huyền Tinh, cả hai đúng là đều còn không có ý ra tay, những người như bọn họ thành ra rơi vào thế cưỡi hổ khó xuống, lúc này rút lui, nhìn qua giống như là bị Tần Vấn Thiên dọa lui.
- Cả đống thiên kiêu há lại sợ mình người, dọa nạt vớ vẩn thôi, ra tay.
Chợt nghe một đạo thanh âm truyền tới, chính là Tiêu Môn Hạ Thiên Hàn, lời ấy rơi xuống, khí thế khủng bố lập tức cuốn thốc vòm trời.
Chỉ thấy trong sát na có một đạo thần tiễn màu tím vàng đáng sợ bạo xạ mà ra, mang theo phù quang vàng sáng chói, xuyên thủng vòm trời, giống như thiểm điện giết hướng Đại Bằng.
Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên trảo xuống, thần tiễn vàng óng trực tiếp bị thủ chưởng ngăn trở, không cách nào lay động chưởng ấn của thần.
- Ông!
Tần Vấn Thiên phiến động lông cánh, nháy mắt tan biến khỏi chỗ cũ, tuy thể hình phong bằng cực khổng lồ, nhưng lông cánh chợt lóe lại như đằng vân giá vụ (cưỡi mấy lướt gió), có thể xuyên thoa giữa hư không, phong bằng cực tốc nhanh như chớp, Đại Bằng trong mây quả xứng với xưng hiệu quân vương thiên không.
Chợt lóe, thân xác khổng lồ của Đại Bằng trực tiếp hàng lâm trên đầu chư thiên kiêu, Thần Chi Thủ ấn xuống, phảng phất như muốn vỗ nứt hư không, tiếng cự vang ầm ầm truyền ra, không ít thiên kiêu bị trực tiếp oanh xuống mặt đất, nện ra hố sâu, xương cốt toàn thân nứt gãy, phát ra tiếng kêu gào thê thảm.
- Tản ra.
Có cường giả rống to, chư thiên kiêu đồng thời bạo kích, lập tức chưởng ấn cự đại, lợi kiếm bén nhọn thi nhau chém ra, không ngừng oanh về phía Đại Bằng, nhưng Đại Bằng vẫn như thiểm điện, trực tiếp tan biến, lần nữa xuất hiện trên cao không.
- Nhanh, nhanh quá.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời cao, đây là tốc độ của Đại Bằng, của quân chủ thiên không ư? Đúng là vô địch, không ai sánh kịp.
Tần Vấn Thiên tu hành qua rất nhiều thủ đoạn của Đại Bằng, lại có thêm phù cốt của phong bằng chí tôn, lĩnh ngộ lực lượng phong bằng, hắn biến thân thành chim đại bàng, lực lượng được sử ra vô cùng thuần thục.
- Ông!
Chỉ thấy trên cao không Tần Vấn Thiên lần nữa phiến động lông cánh, gió lốc đột ngột xuất hiện giữa hư không, trường thương màu tím vàng xuất hiện trên đại thủ ấn, một đạo lưu quang hiện ra, Đại Bằng đáp xuống, trường thương đâm ra với tốc độ kinh người, chứng kiến công kích như thế, căn bản không ai dám ngăn, chỉ tích tắc, tất cả thiên kiêu đã triệt thoái ra bốn phương tám hướng.
Không có người nào dám trực diện ngăn đỡ thương pháp phát ra từ Thần Chi Thủ với tốc độ như thế, lực hủy diệt nó mang đến thực sự khó mà tưởng tượng.
- Thần Chi Thủ.
Chứng kiến sự cường đại của Thần Chi Thủ, chấp niệm trong lòng Huyền Tinh càng sâu, nhất định phải được đến nó, không tiếc hết thảy, cho dù phải móc não Tần Vấn Thiên ra, hắn cũng muốn được đến Thần Chi Thủ.
Nhưng ngay vừa lúc đó, Huyền Tinh bỗng đột nhiên nhìn thấy một đạo ánh mắt băng lãnh phóng tới nơi mình đang đứng, quang mang quét ngang hết thảy đang dùng tốc độ kinh người cấp tốc kề cận đến chỗ hắn.
Tích tắc này, Huyền Tinh chỉ cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng lên, hắn tức thì trán phóng ra Tinh Thần Thiên Tượng, đó là một đồ án vô cùng huyền diệu, cất chứa thần uy cực kỳ đáng sợ.
- Thiên Huyền Kính Thuật!
Huyền Tinh nhìn trường thương hủy diệt công phạt mà đến, rống giận một tiếng, tuyệt học Thiên Huyền kính thuật từng được Huyền đế tu hành cả đời được trán phóng ra, trong hư không xuất hiện một mặt cổ kính huyền diệu, cất chứa uy lực thần bí cường đại vô cùng.
- Bành...
Trường thương của Tần Vấn Thiên đâm xuống, một đạo quang mang hừng hực bạo xạ mà ra, Huyền Tinh rống giận một tiếng, mặt đất dưới chân không ngừng bị xé nứt, trường thương kia phảng phất như muốn đương trường trấn áp hắn, tiếng vang răng rắc truyền ra, Thiên Huyền kính xuất hiện vết rách, nhưng thân thể Tần Vấn Thiên cũng bị đánh bay ra ngoài, về lại hư không, trường thương trong tay nứt vỡ, Thần Chi Thủ cũng hơi hơi chấn động.
- Công kích bắn ngược.
Hai mắt Tần Vấn Thiên trong trạng thái hóa thân Đại Bằng lạnh lẽo vô cùng, đây là thực lực của thiên kiêu xếp hạng 27 trên Đăng Tiên bảng, con trai Huyền đế ư? Thiên Huyền Kính Thuật này không ngờ lại có uy năng huyền diệu như thế, chỉ là, bởi lực lượng hắn cường đại đến mức siêu quá năng lực chịu đựng của Thiên Huyền thủy kính, cổ kính kia tựa hồ đã nứt vỡ.
- Ông!
Cuồng phong lóng lánh, thân thể Tần Vấn Thiên lần nữa trôi nổi mà lên, trong Thần Chi Thủ hiện ra trường thương, nuốt nhổ hủy diệt chi quang, thân thể Huyền Tinh hơi khẽ chấn động, giận dữ nhìn lên trời cao:
- Ngươi dám?
Thiên Huyền Kính Thuật của hắn có vẻ không cách nào tiếp tục gánh đỡ thêm một kích của Tần Vấn Thiên, loại lực công kích ấy thực sự quá đáng sợ, không gì ngăn cản nổi! !