Lại là một trận uy áp ngập trời ép xuống, ầm một tiếng, thân thể của Quân Mộng Trần cũng bị đè ép, cùng Tần Vấn Thiên nằm úp sấp một chỗ.
- Điện hạ coi trọng các ngươi, nhưng trong lòng các ngươi lại tồn tại ác ý, có ý định khiêu khích uy nghiêm của bệ hạ. Sai lầm như vậy cũng đủ để phán các ngươi vào tội chết, muốn giết các ngươi cũng không cần lý do.
Diễm Uyên Tiên Vương lạnh lùng cao ngạo mở miệng, phóng ra sát ý nồng đậm.
- Đông Thánh Tiên môn làm vậy có chút không thích hợp.
Lúc này, Lưu Ly công chúa bình tĩnh mở miệng, trán của Đông Thánh Tiên Đế khẽ nhăn lại, ánh mắt của Đông Thánh Đình ở bên cạnh hắn trực tiếp chuyển sang phía Lưu Ly công chúa, nói:
- Công chúa chắc hẳn cũng có thể nhìn ra, hai người này rõ ràng đến đây để khiêu khích gây sự.
- Không muốn bái sư, chính là gây sự sao? Miễn cho ta không thể nào lý giải được đạo lí này.
Lưu Ly công chúa lạnh lùng nói:
- Vãn bối hôm nay là khách, vốn không nên nhiều lời, nhưng Đông Thánh Tiên môn cư xử như vậy, vãn bối cảm thấy trái lại sẽ tổn hại đến uy nghiêm của Đông Thánh bệ hạ.
Đông Thánh Tiên Đế vẫy vẫy tay, Diễm Uyên Tiên Vương lúc này mới thu hồi lại uy áp. Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần cũng đứng lên, ánh mắt bọn họ đều lạnh như băng nhìn chằm chằm Diễm Uyên Tiên Vương.
- Diễm Uyên, con như cha, đệ tử giống như sư phụ, Hắc Phong có tính cách hẹp hòi, thiên phú kém, nhưng luôn tự cho mình là đúng, nói thẳng ra là người vô năng, không chịu nổi một đòn, điểm ấy, ngược lại dường như được truyền thừa từ ngươi. Tiên yến lần này, ta muốn giết chính là đệ tử Hắc Phong của ngươi. Nếu có một ngày ta vào Tiên Vương cảnh e rằng người ta muốn giết nhất sẽ là Diễm Uyên ngươi.
Trong ánh mắt của Tần Vấn Thiên lộ ra vài phần yêu dị, rõ ràng đang cười nhưng lại lộ ra khí thế lạnh lùng.
- Ngày xưa Đông Thánh bệ hạ ở thế giới căn bản sỉ nhục ta, hôm nay ta từ chối bái sư cũng coi như trả lại ngươi nỗi nhục khi xưa. Hôm nay, sư huynh đệ của ta đoạt được tam giáp lại bị Đông Thánh Tiên môn làm nhục như vậy, chuyện này, Tần Vấn Thiên ta sẽ ghi nhớ trong lòng.
- Quân Mộng Trần ta cũng sẽ ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Giọng nói của hai người đều kiên định, trong ánh mắt hai người lộ ra một chấp niệm mãnh liệt của tuổi trẻ ngông cuồng.
Nhìn thấy hai người bọn họ, trong lòng rất nhiều người đều âm thầm cảm thán, đây đúng là hai người không tầm thường nhưng đáng tiếc lại đang tự tìm đường chết.
Nhưng trong đôi mắt thâm thúy của Bạch Vô Nhai lại ánh lên một chút vui mừng. Hai người trước mắt này đáng để Thiên Phù giới xem làm trọng điểm để bồi dưỡng.
- Ghi nhớ trong lòng?
Diễm Uyên Tiên Vương cười lạnh, bọn họ cho rằng bọn họ còn có thể sống rất lâu sao?
Nhưng lúc này, Diễm Uyên Tiên Vương đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía vòm trời, trong đôi mắt đột nhiên bắn ra một ánh sáng lóa mắt, xông thẳng lên trời.
- Người tới rồi sao?
Đông Thánh Tiên Đế rất tò mò, rốt cuộc Tần Vấn Thiên đã bái ai làm lão sư, chống lưng cho hắn dám gây chuyện với Đông Thánh Tiên môn.
- Vị bằng hữu kia đến làm khách của Đông Thánh Tiên môn ta sao?
Đông Thánh Tiên Đế cao giọng mở miệng, âm thanh xuyên qua chín tầng mây, khiến trong mắt mọi người ở đây đều lộ ra ánh sáng, không ngờ, thật sự có nhân vật siêu cường tới đây sao?
Như vậy, suy đoán của Đông Thánh Tiên Đế có thể là đúng, Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần dám làm như vậy, hiển nhiên là có nhân vật cường đại ở phía sau ủng hộ.
- Đông Thánh, đến bằng hữu cũ ngươi cũng không nhận ra sao?
Vào lúc này, một giọng nói đột ngột vang vọng trong thiên địa, dường như đến từ bốn phương tám hướng, mang theo vài phần khí tức quỷ dị, dường như khắp nơi đều có mặt.
Đông Thánh Tiên Đế nhíu mày. Sau đó, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng người, từng bóng người này đều giống như một người đang hóa thân thành ngàn vạn bóng người.
Người này mặc áo đen, mái tóc dài, con mắt thâm thúy lộ ra ý cười có vài phần yêu dị. Nhìn thấy người này xuất hiện, sắc mặt của Đông Thánh Tiên Đế lập tức lạnh xuống, một cỗ khí tức vô hình từ khoảng không mang theo tất cả cuốn lên, dường như muốn bao chùm lại toàn bộ mảnh thiên địa này.
- Người đến rồi.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, người của Thiên Phù giới đến để tiếp ứng bọn họ, cuối cùng đã đến.
- Là Thiên Biến đế quân.
Sắc mặt của Bất Tử Tiên Vương sau khi nhìn thấy bóng người trong hư không cũng hơi thay đổi, có vẻ cực kỳ chấn động.
Với kinh nghiệm và lai lịch của Bất Tử Tiên Vương, lão đã sống ngàn năm, được người đời gọi là lão Bất Tử, hắn thậm chí từng chứng kiến qua thời kì Đông Thánh Tiên Đế thống nhất Đông Thánh mười ba châu đang hỗn loạn.
- Thiên Biến đế quân.
Cường giả của Đông Thánh Tiên môn đều nghe thấy mấy chữ này, không ít Tiên Vương đều biến sắc, bọn họ tuyệt đối chưa từng nghĩ tới nhân vật trong truyền thuyết này sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ.
Nghe đồn, Thiên Biến đế quân chính là đối thủ cường đại của Đông Thánh Tiên Đế năm đó, ở thời kì xa xưa, khi Đông Thánh mười ba châu còn chưa phải là Đông Thánh mười ba châu mà do mấy vị nhân vật tiên đế thống trị. Trong đó người mạnh nhất chính là Đông Thánh Tiên Đế và Thiên Biến đế quân. Sau này, Thiên Biến đế quân chiến bại cho nên lập tức mai danh ẩn tích trong vô vàn năm qua. Không nghĩ tới hôm nay, hắn sẽ xuất hiện ở đây, sao không khiến người khác biến sắc.
Rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần, thảo nào mấy người này xuất chúng như thế, hóa ra là vậy. Không ngờ bọn họ chính là đệ tử của người là đối thủ với Đông Thánh Tiên Đế năm đó, do Thiên Biến đế quân tự mình bồi dưỡng ra.
Nếu như vậy, cho dù bọn họ giành được tam giáp của Tiên yến cũng chẳng có gì là lạ.
Nếu như Đông Thánh Tiên Đế dốc lòng bồi dưỡng ra đệ tử tham gia vào Tiên yến lần này, chắc chắn bọn họ sẽ vào tam giáp.