Giọng nói của Tần Vấn Thiên vang lên trong không gian yên tĩnh vô cùng rõ ràng. Âm thanh không lớn lại khiến trong lòng tất cả mọi người ở đó chấn động, lộ ra vẻ mặt không thể tin, thậm chí còn có một chút kinh hãi.
Thời gian dường như ngừng trôi lần nữa, ngay cả tiếng hít thở dường như cũng không còn tồn tại, mọi người đều nín thở, ánh mắt vô số người đều nhìn về phía Quân Mộng Trần và Tần Vấn Thiên, khó có thể tiếp nhận sự thực chấn động này.
Chuyện trọng đại trăm năm của Đông Thánh Tiên môn, cuối cùng ép Đông Thánh Tiên Đế phải hiện thân trên vũ đài, thu ba người đệ tử này, khắp nơi vui mừng, các Tiên Vương chúc mừng, đây thường là chuyện khiến người ta vô cùng kích động, nhưng hiện tại lại trở thành chuyện kinh thế hãi tục nhất. Cho dù là những nhân vật Tiên Vương cũng đều lập tức cảm nhận hoảng sợ.
Tiên Vương là nhân vật thế nào, vốn có cảnh giới Thiên Tượng, cho dù là thiên kiêu đỉnh cấp, bọn họ cũng không cần phải quan tâm, nhưng sao bây giờ lại hoảng hốt như vậy?
Bởi vì vào giờ phút này, khi Đông Thánh Tiên Đế tự mình giá lâm, khi trận đấu quan trọng này kết thúc đầy hoàn mỹ, trong Tiên yến, người người trước tam giáp thậm chí là người đứng đầu và người đứng thứ hai, bọn họ đều đồng thời từ chối Đông Thánh Tiên Đế.
Tuy Quân Mộng Trần và Tần Vấn Thiên đều nói chuyện rất uyển chuyển, nhưng giọng nói cùng với vẻ mặt của bọn họ đều thể hiện sự kiên định thản nhiên, dường như giờ phút này đã được định ra từ lâu rằng bọn họ sẽ đoạt được tam giáp, nhất định sẽ xuất hiện một cảnh tượng chấn động lòng người này.
Ở đây có rất nhiều đại năng cường giả, không có người nào là người ngu ngốc cả, ai cũng có kinh nghiệm phong phú, từng trải qua vô số chuyện, sao lại không nhìn ra được trong lòng Quân Mộng Trần và Tần Vấn Thiên sớm đã có suy nghĩ của riêng mình. Bọn họ vào tam giáp cũng sẽ không bái sư, bởi vậy bọn họ hoàn toàn từ chối không hề do dự.
Vị kia là nhân vật chí tôn của mười ba châu Đông Thánh, là Đông Thánh Tiên Đế bệ hạ. Hắn dùng phong thái nổi bật nhất để xuất hiện, tự mình tới đây, hoàn thành tình tiết cuối cùng trong trận đấu quan trọng này, dường như tất cả ánh sáng rực rỡ nhất đều hội tụ trên người hắn, sự xuất hiện như vậy lại bị người đứng đầu và người đứng thứ hai gọn gàng dứt khoát từ chối. Đây là muốn tát vào mặt của tiên đế bệ hạ sao?
Không ngờ trong Đông Thánh mười ba châu thật sự có người dám làm chuyện như vậy, còn là hai nhân vật có tu vi Thiên Tượng cảnh.
Trong hư không thật lâu không tiếng động nào, các cường giả không dám thở mạnh, bọn họ còn chưa tiêu hóa được sự thật này.
Đông Thánh Tiên Đế thu đồ đệ nhưng lại bị cự tuyệt, hơn nữa còn là hai người mạnh nhất, dốc hết sức tham gia bữa tiệc thịnh soạn của Đông Thánh Tiên môn. Bọn họ trực tiếp từ chối, ngàn năm qua, chưa từng có chuyện này xảy ra.
Ngay cả Lưu Ly công chúa cũng kinh sợ, đôi mắt đẹp chớp chớp, nàng tuyệt đối chưa từng nghĩ tới chuyện chấn động như vậy sẽ phát sinh, đôi mắt đẹp nhìn lướt qua mọi người, chỉ thấy thần sắc của Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần vẫn vô cùng kiên định, mắt nhìn thẳng phía trước. Những người khác không dám thở mạnh, dường như tất cả đều đang đợi Đông Thánh Tiên Đế nói gì đó.
Lúc này, Nhàn Vân Tiên Vương của Vân Châu không còn sót lại chút cảm giác vinh quang nào, thậm chí hắn còn cảm giác được một tâm trạng khủng hoảng. Hắn sững sờ nhìn hai người kia, bọn họ điên rồi sao?
- Làm càn.
Cuối cùng, một tiếng quát mắng vô cùng băng lạnh vang lên trong không gian yên tĩnh, thậm chí hơi lộ ra một chút khí tức nghiêm khắc.
Người nói chuyện chính là Đông Thánh Đình, hắn đã từng có khoảng khắc nghĩ đến loại khả năng này, nhưng đều bị chính hắn phản đối. Vậy mà giờ phút này, hắn lại tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng hắn lập tức dâng lên hàn ý mãnh liệt
Tần Vấn Thiên, hắn đến để trả thù sao?
Hắn không ngờ, có người dám từ chối Đông Thánh Tiên Đế? Người đứng đầu Đông Thánh mười ba châu?
- Quân Mộng Trần, ngươi có biết mình đang làm cái gì không. Ta cho ngươi cơ hội lớn như vậy, không ngờ ngươi lại muốn vứt bỏ?
Ánh mắt của Đông Thánh Đình ngưng trọng nhìn Quân Mộng Trần, về phần Tần Vấn Thiên đã trực tiếp bị hắn đánh vào tử lao. Ánh mắt hắn nhìn Tần Vấn Thiên ngập tràn sát ý, với Quân Mộng Trần hắn vẫn còn giữ lại một tia hi vọng. Hi vọng là trong phút chốc Tần Vấn Thiên bị hắn ảnh hưởng, nên cho hắn cho thêm một cơ hội nữa.
- Phụ thân ta là Đông Thánh Tiên Đế chưởng quản Đông Thánh mười ba châu. Ngươi có tư chất xuất chúng, hiện tại, phụ thân ta thu ngươi làm đệ tử, có thể khiến ngươi trở thành cường giả danh chấn thiên hạ. Lời nói lúc nãy, nếu ngươi muốn thu hồi, ta có thể cầu xin phụ thân giúp ngươi.
Đông Thánh Đình nhìn chằm chằm Quân Mộng Trần, nói.
Quân Mộng Trần cũng nhìn Đông Thánh Đình. Cho dù hắn tùy tiện, có phong thái mặc kệ đời, nhưng đối với vấn đề mang tính nguyên tắc, lại rõ ràng, sòng phẳng hơn bất kỳ ai.
Hắn là đệ tử của Thiên Phù giới, bị sư huynh đưa tới Thiên Phù giới để rèn luyện. Lần này đối với hắn, chỉ là sát hạch, chỉ là nhiệm vụ.
Quân Mộng Trần hắn không thể trở thành đệ tử của Đông Thánh Tiên Đế.
Hơn nữa, với ân oán giữa Đông Thánh Tiên môn và Tần sư huynh, hắn càng không có khả năng sẽ đi bái nhập môn hạ của Đông Thánh Tiên Đế.
- Trước khi ta tới tham gia trận đấu ở Đông Thánh Tiên môn, từ khi bắt đầu tuyển chọn ở Vân Châu, từ đó cho tới bây giờ, quả thật chỉ vì rèn luyện bản thân, khiến mình trở nên cường đại hơn chứ cũng không có ý muốn bái sư.
Quân Mộng Trần nhìn chằm chằm vào Đông Thánh Đình, kiên định mở miệng nói:
- Hơn nữa, Đông Thánh Tiên môn tổ chức trận đấu lần này, đã nói trước, nếu vào tam giáp sẽ có tư cách trở thành đệ tử của tiên đế bệ hạ, nhưng đây ý nói chúng ta sẽ có hai sự lựa chọn, ta cũng chưa từng nghe nói, chúng ta nhất định phải bái sư tiên đế bệ hạ, nếu không, ta cũng sẽ không đến đây.
Nghe Quân Mộng Trần nói như vậy, mọi người lại không thể nói gì. Từ xưa tới nay, Đông Thánh Tiên môn trăm năm tổ chức một lần Tiên yến từ lâu đã có luật bất thành văn rằng ba người có thiên phú nhất, cũng chính là ba người nằm trong tam giáp sẽ trở thành đệ tử của Đông Thánh Tiên Đế. Đây đã là chuyện đương nhiên, chưa bao giờ có tiền lệ như hôm nay, hai người đứng đầu đều từ chối.
Từ chối Đông Thánh Tiên Đế trong trường hợp như vậy, không phải là muốn bệ hạ phải cảm thấy khó xử sao?
Không ai, dám khiến Đông Thánh Tiên Đế khó xử như vậy. Từ trước đến nay chưa từng có, đây là lần đầu tiên.