Tư Đạc sửng sốt.
Nếu như trước đó anh ta còn cảm thấy Nam Mẫn đang nói đùa thì khi cô nói ra những lời này, nó đã thể hiện rõ ràng thành ý và quyết tâm ký anh ta của mình.
Nếu như những vấn đề này đều có thể giải quyết, vậy quả thật… cũng không còn vấn đề gì khác.
“Tôi có câu hỏi”.
Ngay sau đó Thư Anh lên tiếng, đôi mi thanh tú nhíu lại, nhìn Nam Mẫn: “Vì sao cô lại muốn ký với tôi?”
Mặc dù trong giới, cô ta có địa vị không thấp, cũng nắm giữ mấy chiếc cúp ảnh hậu, nhưng dù sao tuổi tác sờ sờ ra đó, cô ta hơn ba mươi tuổi, đã đến tuổi diễn vai mẹ người ta, thời kỳ hoàng kim sớm đã trôi qua, sự nghiệp dần dần xuống dốc. . ngôn tình tổng tài
Thái độ của Lí Long Thăng đối với cô ta cũng không bằng lúc trước, không cho cô ta quay phim, trái lại cho cô ta tham gia các chương trình tạp kỹ tăng độ nhận diện, dìu dắt người mới.
Hiện giờ, tác dụng lớn nhất của cô ta chính là đi xã giao, bán sắc đẹp kéo đầu tư cùng ông ta.
“Tổng giám đốc Nam, bây giờ Tư Đạc đang trong thời kỳ phát triển, cô muốn ký với cậu ta cũng là điều dễ hiểu. Nhưng cô ký với tôi, tôi hoàn toàn chính là hàng ế, trả cái giá lớn như vậy vì tôi, thật sự không đáng”.
Lời Thư Anh nói là từ tận đáy lòng, cũng bởi vì Nam Mẫn là em gái Hạ Thâm nên cô ta mới nói lời chân thành với cô.
“Có đáng giá hay không là do tôi quyết định”.
Nam Mẫn cảm thấy lo lắng của cô ta hoàn toàn dư thừa: “Cô Thư Anh, cô vào nghề hơn mười năm, giải thưởng đủ để chứng minh thực lực và kỹ thuật diễn xuất của cô. Mà vẻ đẹp, kỹ thuật diễn xuất, giải thưởng cô giành được đều là đỉnh cao mà người khác chỉ có thể ngước nhìn, không cần tự coi nhẹ mình như vậy”.
“Anh cũng khuyên cô ấy như vậy”.
Hạ Thâm rất tán thành gật đầu, quay đầu nói với Thư Anh: “Tiểu Thư, em phải tự tin với bản thân chút”.
Thư Anh cười tự giễu, cô ta nào phải không đủ tự tin, cô ta là ở trong giới này quá lâu, nhìn hết thói đời nóng lạnh, sớm đã hiểu rõ quy tắc sinh tồn.
Nếu có thể rời khỏi Lí Long Thăng, cô ta đã đi từ lâu, sở dĩ chịu mọi sỉ nhục để ở lại bên cạnh ông ta lâu như vậy là có lí do bất đắc dĩ.
Rất lâu sau, Thư Anh ngẩng đầu lên, nói với Tư Đạc: “Tiểu Đạc, nếu tổng giám đốc Nam thật sự có thể giúp cậu giải quyết Lí Long Thăng, vậy cậu rời khỏi Tinh Vực là tốt nhất, ký với Nam Tinh cũng là lựa chọn tốt nhất, ít nhất bây giờ trong giới cũng chỉ có truyền thông Nam Tinh dám công khai chống lại truyền thông Tinh Vực. Tôi tin rằng tổng giám đốc Nam sẽ không bạc đãi cậu”.
Tư Đạc mấp máy môi, đã nói đến nước này, anh ta nào còn lý do gì để từ chối.
“Tổng giám đốc Nam, tôi có hai trợ lý, làm việc với nhau từ khi tôi mới vào nghề, những năm này vẫn luôn theo tôi dãi nắng dầm mưa, tôi có thể dẫn bọn họ đi cùng không?”
Nam Mẫn gật đầu: “Có thể”.
Lại quay đầu nói với Cố Hoành: “Nói với luật sư Trình, giải quyết cả hợp đồng của hai trợ lý này”.
Cố Hoành ghi lại: “Vâng”.
“Luật sư Trình?”, Thư Anh nhất thời kinh ngạc: “Ý cô là Trình Hiến, luật sư Trình của Văn phòng luật sư Vân Hiến.
Nam Mẫn ừ một tiếng.Đọc nhanh tại TruyenApp.Online
Lần này Thư Anh thật sự kinh ngạc, Trình Hiến chính là luật sư tiếng tăm lẫy lừng trong nước, có danh hiệu “luật sư bào chữa hình sự giỏi nhất”, tuổi còn trẻ mà đã nắm rõ ràng tất cả điều khoản pháp luật, nghe nói tính tình anh ta khá kỳ quặc, mặt lạnh vô tình, chào giá lại cao, rất nhiều người trong giới muốn mời anh ta thưa kiện nhưng không mời được.
Vậy mà Nam Mẫn lại có thể mời được anh ta, thảo nào tự tin như vậy.
“Chẳng phải luật sư Trình hay giải quyết án hình sự, rất ít khi nhúng tay vào tranh chấp dân sự sao?”
Thư Anh nhớ rõ là lúc trước có một cậu ấm muốn vào giới, kết quả bị lừa gạt ký hợp đồng bán thân, sau đó muốn hủy hợp đồng với công ty quản lý, thông qua đủ loại quan hệ để tìm đến luật sư Trình.
Kết quả đưa tiền mà người ta còn chẳng thèm chớp mắt, nói tranh chấp dân sự nho nhỏ thế này mà cần anh ta thì đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, sang tay cho “đồ đệ” giải quyết, còn mình thì dẫn vợ đi Dubai chơi.
Nhưng vẫn thành công hủy hợp đồng, đó cũng là một trong không nhiều án lệ mà nghệ sĩ có thể thắng kiện công ty quản lý.
Nam Mẫn thản nhiên nói: “Là rất ít nhúng tay, nhưng bất kỳ chuyện gì cũng có ngoại lệ”.
Tư Đạc nghe vậy, đôi mày kiếm nhíu chặt: “Phí thuê luật sư của luật sư Trình không rẻ, số tiền lớn này thì cô cứ nhớ kỹ, chắc chắn tôi sẽ kiếm lại trả cho cô”.
“Còn tạm, người một nhà, giá hữu nghị”.
Nam Mẫn tỏ thái độ không quan tâm lắm mà xua xua tay, cô lại nhìn về phía Thư Anh: “Cô Thư Anh, cô có thể cầm hợp đồng về xem, suy nghĩ lại thật kỹ càng. Tôi có thể nói rõ với cô, bây giờ Nam Tinh và Tinh Vực đã như nước với lửa, Lí Long Thăng không chết thì là tôi bại. Chiếc thuyền Tinh Vực này sắp chìm rồi, cô rời đi bây giờ là tốt nhất, miễn cho bị Lí Long Thăng kéo xuống nước”.
“Tôi nghĩ tôi có thể đoán được băn khoăn của cô”.
Nam Mẫn ngừng chốc lát, đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của Thư Anh, cô không chút hoang mang nói: “Tôi đã cho người theo dõi bên chỗ bố nuôi cô rồi, chỉ cần ông ta có động tĩnh, chúng tôi có thể tống ông ta vào tù bất cứ lúc nào, cho ngồi rục xương trong đó mười hay tám năm gì đấy. Không cần đánh đổi cả đời mình vì một kẻ cặn bã”.
Giọng nói của cô bình tĩnh, không có oán giận, cũng không xót thương, càng không có thương hại, chỉ là đang trần thuật một sự thật, nhưng như vậy lại khiến Thư Anh cực kỳ rung động.
Thư Anh cắn chặt bờ môi, toàn thân đều đang run rẩy, Hạ Thâm nhíu chặt mày: “Tiểu Thư”.
Anh ta đỡ lấy Thư Anh, nhìn sắc mặt trắng bệch của cô ta, lúc này giống như toàn bộ linh hồn bị rút đi, chỉ còn lại thân xác.
Vote
25
237
Bình luận nổi bật
Tổng số 3 câu trả lời
Nguyễn Thu Hạ
hết chương 165 là hết hả tg.
4 ngày trước
Ruby ????
ra típ đi ạ
3 ngày trước