Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc full truyện tàn độc tại nhayhȯ . cȯmChương 676: Không cần đuổi, tôi tự đi!
Hai mắt Phương tiểu thư sáng lên, đứng lên đi đến bên cạnh anh ta: “Bác sĩ Lục, anh về rồi à? Tôi cảm thấy chân tôi vẫn có chút không thoải mái.”
“Phương tiểu thư, đây là lần thứ năm cô đến trong tháng này đúng không?” Lục Ngôn âầm nhếch khóe miệng nở nụ cười hiếm thấy, vẻ mặt nghiêm túc.
Nghe thấy anh nói vậy, Phương tiểu thư cúi đầu, đáp lại một cách buồn tẻ: “Ừm.”
“Tôi đã nói với cô rồi, chân của cô trước đó chỉ là hơi yếu một chút, không có vấn đề gì lớn. Bây giờ cô đã khỏi hẳn, không cần đến bệnh viện nữa.” Lục Ngôn Sâm bỏ đồ cầm trong tay lên bàn và rót một cốc nước uống.
Phương tiểu thư từng bước nhỏ đi đến trước mặt anh ta, nhìn về Hướng Thu Vân một chút, nói: “Bác sĩ Lục, anh không để cho tôi tới tìm anh, vậy sao vị tiểu thư này có thể đến?”
Cô ta đau lòng nói: “Tôi thấy chân cô ấy cũng không có vấn đề gì, căn bản không cần trị liệu. Có phải anh thích cô ấy, nên mới…”
“Phương tiểu thư!” Lục Ngôn Sâm ngắt lời cô ta, hai đầu lông mày nhếch lên một chút: “Bệnh nhân của tôi có vấn đề như thế nào, tôi phải giải thích cho cô sao?”
Phương tiểu thư thấy anh ta tức giận, có chút sợ: “Anh đừng giận nha, tôi chỉ là thuận miệng nói một chút, làm sao anh lại tức giận như vậy?”
“Tôi nói lại lần nữa: Bệnh viện không phải nơi để nói chuyện yêu đương, những cuốn tiểu thuyết, phim truyền hình hay phim tình cảm đều là lừa người. Cô tùy tiện đăng ký khám bệnh là đang lãng phí tài nguyên y tế!” Lục Ngôn Sâm rất chán ghét những cô gái đến bệnh viện để quậy phá vì cái gọi là tình yêu.
Trước nay cô ta chưa từng bị chỉ trích như vậy, sắc mặt hơi khó coi, hai mắt đều đỏ.
Lục Ngôn Sâm cũng không nhìn lấy cô ta, nói với y tá: “Tiểu Phùng, tiễn khách! Lần sau đừng để ai cũng có thể vào phòng làm việc của tôi, biết chưa?”
Cô y tá vội vàng đi đến chỗ Phương tiểu thư nói: “Phương tiểu thư, cô…”
“Không cần đuổi, tôi tự đi!” Phương tiểu thư nói, đôi mắt đỏ hoe, chạy rời đi.
Cô y tá nhìn anh, đứng ngồi cũng không yên, không biết có nên đi ra đuổi người hay không.
“Lấy kim tiêm cho tôi.” Lục Ngôn Sâm uống cốc nước rồi phân việc cho y tá.
Cô y tá đáp lại một tiếng, liền đi lấy kim tiêm cho anh ta.
“Để mọi người chê cười.” Lục Ngôn Sầm rót hai cốc nước cho Hướng Thu Vân và Lâm Quỳnh Chi: “Phương tiểu thư còn nhỏ, nói chuyện không suy nghĩ, Hướng tiểu thư đừng để bụng.”
Hướng Thu Vân gật đầu: “Bác sĩ Lục ưu tú như vậy, cô ấy ngưỡng mộ anh cũng là bình thường.”
“Hướng tiểu thư cảm thấy tôi ưu tú sao?” Lục Ngôn Sâm khẽ cười: “Nếu như không có Hạ tổng, cô có thể chọn tôi làm bạn trai không?”
Tại đây có hình ảnh
***