Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.
Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Đọc full tại đâyChương 586: Có việc gì thì có thể tìm tôi
Hạ Vũ Hào khẽ cau mày, liếc nhìn màn hình điện thoại của cô, không nhìn thấy nội dung cuộc trò chuyện, nhưng lại nhìn thấy đối tượng trò chuyện, bác sĩ Lục.
“Ba tháng đầu là thời điểm dễ bị sẩy thai nhất. Tốt nhất nên để những thứ như điện thoại di động, máy tính tránh xa cơ thể. Anh sẽ giúp em cầm.” Anh không cho cô có thời gian phản ứng liền trực tiếp cầm điện thoại của cô.
Hướng Thu Vân liếm đôi môi khô khốc nói: “… Khi nào có người gửi tin nhắn cho tôi, nhớ nói cho tôi biết.”
Hạ Vũ Hào ừ một tiếng.
Trong phòng khách, Lâm Quỳnh Chi, Hướng Bách Tùng và Hướng Quân gần đây đều rất bận rộn, ba người đang nói chuyện gì đó, bầu không khí có vẻ rất tốt.
Nhìn thấy Hướng Thu Vân đi vào, Hướng Quân đứng lên nói: “Thu Vân à, vừa rồi anh cùng tập đoàn Lâm Dĩnh hoàn thành một vụ làm ăn lớn! Ngày mốt Lâm gia tổ chức tiệc tối, mời anh, anh và em cùng đi!”
Tập đoàn Lâm Dĩnh là công ty của Phong Gia và được nhiều người biết đến, tuy nhiên chủ yếu tập trung vào nước Mỹ, Nhật Bản, New Zealand và các nước khác, rất ít tham gia trong nước, chỉ đầu tư vào Hạ Thị.
Hướng Quân có thể qua lại với người của tập đoàn Lâm Dĩnh, đây nhất định là chuyện khiến giới kinh doanh trong nước chấn động!
Hướng Thu Vân cũng sững sờ một chút, mới kinh ngạc nói: “Vậy thì chúc mừng anh trai.”
“Không cần chúc mừng, anh trai của em chỉ là gặp may!” Hướng Quân chưa kịp nói chuyện đã bị Hướng Bách Tùng chặn trước. “Trên đường nó giúp một cụ già, tình cờ là người cầm quyền của Phong gia. Người ta mới cho hắn một cơ hội hợp tác như vậy!”
Nghe vậy, Hướng Quân rất bất mãn, “Ông cho rằng ai muốn dẫm nhầm cứt chó cũng được sao? Ông muốn đi cũng không được!”
“May mắn cũng là một phần của thực lực, cũng giống như ba vậy, nếu không phải may mắn mà gả cho mẹ con, bây giờ ba cũng sẽ không trở thành ông chủ của tập đoàn Hướng thị.” Hướng Thu Vân nhẹ giọng nói.
Hướng Bách Tùng cau mày, sắc mặt có chút khó coi, “Ta làm việc khi người khác ăn uống, vui chơi! Tất cả những gì ta có bây giờ đều do chính tay ta làm ra. Không đơn giản như con nói!”
“A.” Hướng Thu Vân cười mỉa mai, “Nếu không có công ty của ông bà để lại, ba, một sinh viên nghèo, có thân phận hiện tại chỉ trong vòng 20 năm được sao?
Hướng Bách Tùng là người khó chịu nhất khi mọi người nói rằng tất cả những gì ông ấy có được bây giờ là từ gia đình vợ “Mày…”
“Con không điếc, ba không cần nói lớn như vậy.” Hướng Thu Vân ngắt lời ông.
Hướng Bách Tùng lồng ngực phập phồng kịch liệt, lời nói đã tới cổ họng, nhưng khi liếc nhìn Hạ Vũ Hào, ông lại khịt mũi một cái, lại nuốt xuống.
“Quên đi, anh của con rốt cuộc đã làm chuyện có thể nhìn ra được, ta sẽ không cùng con cãi nhau.” Ông thay đổi lời nói.
Hướng Thu Vân nhếch môi châm chọc.
Hướng Quân ban đầu rất vui, nhưng bị cha anh giày vò như vậy, sắc mặt cũng không tốt được.đọc bản đủ và đúng tại nhayho. Anh bước tới gần Hướng Bách Tùng, tức giận nói: “Tôi hứa, chỉ cần ông còn sống một ngày, tôi sẽ không bao giờ cùng ông tranh giành tập đoàn Hướng thị.
***