Truyện đã được nhóm dich n hayho.com hoàn thành – FULL.
Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện và vào nhóm đọc hết nhé:
Đọc full tại đâyChương 536: A Quân, đừng làm ẩu!
“Em dậy cũng dậy rồi, xuống dưới ăn cơm cũng vậy.” Hướng Thu Vân hỏi: “Chị dâu cùng bọn nhỏ đâu?
Hướng Quân nói chuyện với cô, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Vũ Hào, “Còn chưa dậy, một lát ăn cơm sau.”
Nói xong, anh ta liếc nhìn Hạ Vũ Hào, đang ôm eo Hướng Thu Vân, cau mày, mấy lời đã đến cổ họng, anh ta lại cưỡng ép nuốt xuống.
“Em đi ăn cơm trước đi, tôi về thay quần áo.” Hướng Quân nói với Hướng Thu Vân, sau đó nặng nề ậm ừ với Hạ Vũ Hào, lại bước lên lầu.
Khi hai người bước vào nhà ăn, Hướng Bách Tùng và Vu Tuệ Doanh đã đến rồi.
“Ba chuẩn bị đi lên kêu các con ăn cơm, các con đã xuống rồi!” Vừa nhìn thấy bọn họ, Hướng Bách Tùng lập tức nở nụ cười, đứng lên, đặc biệt đi kéo ghế ra cho Hạ Vũ Hào.
Hạ Vũ Hào không ngồi xuống, mà để Hướng Thu Vân ngồi xuống.
Nụ cười của Hướng Bách Tùng nhất thời cứng lại, nhưng ngay sau đó ông lại mở ra một chỗ ngồi, “Tôi không biết cậu thích ăn gì, cứ chuẩn bị mỗi món một ít. Nếu không có món cậu thích, tôi sẽ cho người chuẩn bị lần nữa.”
“Ừ.” Hạ Vũ Hào nhàn nhạt đáp, ngồi xuống ghế, trước tiên đưa cho Hướng Thu Vân mấy đũa món ăn yêu thích của cô.
Hướng Quân thay quần áo đi vào nhà ăn, kéo ghế bên cạnh Hướng Thu Vân ngồi xuống, thấy Hạ Vũ Hào gắp rất nhiều món cho Hướng Thu Vân, anh cũng không chịu thua kém, gắp một phần cô thích cho cô.
Hướng Thu Vân biết anh đang kìm nén trong lòng, cũng không nói gì.
“A Quân, đừng làm ẩu!” Hướng Bách Tùng mắng, sau đó nhìn về phía Hạ Vũ Hào, dịu dàng nói: “Chuyện xảy ra tối hôm qua là dì Vu không đúng, không liên quan đến Thu Vân. Vũ Hào, nhưng bà ấy làm vậy là lo lắng cho cậu và Thu Vân, cũng không có ác ý, cậu thông cảm nha.”
Vu Tuệ Doanh lấy khăn tay lau khóe mắt, “Chuyện xảy ra tối hôm qua là ta không đúng, không liên quan đến Thu Vân. Vũ Hào, trách ta cũng được nhưng đừng làm khó Thu Vân.”
Hạ Vũ Hào chậm rãi ăn cơm, thỉnh thoảng gắp cho Hướng Thu Vân ít đồ ăn, nhưng không có đáp lại.
“Nhìn xem bà nói cái gì!” Hướng Bách Tùng nói: “Bà làm như vậy là tốt cho bọn họ, Vũ Hào đối với Thu Vân tốt như vậy, làm sao có thể trách cứ bà và Thu Vân chứ? Đúng không, Vũ Hào?
Hạ Vũ Hào nuốt những gì trong miệng, lấy khăn giấy lau khóe miệng không dính chút bụi bẩn. “Tôi mới phát hiện ra rằng, gần đây tôi ghét loại người muốn tốt cho người khác mà tùy ý làm bậy.”
Hướng Bách Tùng cười ngượng hai lần, “Chuyện này đúng là dì Vu không đúng, nhưng dù sao bà ấy cũng là trưởng bối của cậu. Cậu xem có thể bỏ qua chuyện này được không?”
“Hướng phu nhân lần này cho ta uống thuốc k.í.c.h d.ụ.c, lần sau thì sao?” Hạ Vũ Hào nhẹ giọng nói: “Nghĩ đến thật đáng sợ.”
Anh không hề buông tay, nét mặt của Hướng Bách Tùng thay đổi, sắc mặt rất khó coi.
Hướng Thu Vân để đũa xuống, nắm lấy góc quần áo, quay đầu nói: “Mẹ tôi …không có gan.”
Tại đây có hình ảnh
***