Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Chương 452: Đào Đào rất thích cô
Đào Đào cũng không thấy giận, vòng tay qua cổ cô, hôn lên má cô rồi cười khúc khích.
“Đào Đào rất thích cô.” Lâm Quỳnh Chi bế Nhị Bảo lên nói với Hướng Thu Vân.
Hướng Quân khịt mũi, “Con bé đáng chết này không chủ động hôn ba, luôn đi tiểu lên người ba!”
“Có lần anh trai của em cõng Đào Đào lên cổ và bị con bé tiểu ra, anh của em suýt tức chết.” Lâm Quỳnh Chi cười.
Hướng Thu Vân ngửi được mùi sữa trên người Đào Đào, mỉm cười hôn lên gò má non nớt dịu dàng của bé.
Đúng lúc này, cửa có tiếng lách cách và được đẩy ra.
Hướng Thu Vân vô thức nhìn về phía cửa, nhìn thấy cha cô vui mừng đứng ở cửa, còn Hạ Vũ Hào thì đứng ở phía sau.
Nụ cười nơi khóe miệng hơi nhạt đi, cô khẽ cau mày, đặt Đào Đào ngồi trên mặt đất, sau đó tiến lên một bước chặn trước mặt hai đứa nhỏ.
Thời điểm nhìn thấy Hạ Vũ Hào, sắc mặt Hướng Quân đen lại, còn chưa kịp nói chuyện, Hướng Thu Vân đã nói trước: “Anh hai, chị dâu, hãy ở lại với con của anh, em về trước.”
Lâm Quỳnh Chi vẫn đang muốn nói chuyện, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
“Cô ——” Đào Đào đi tới chỗ cô, vòng tay qua đùi cô, ánh mắt nhìn cô.
Ngay khi Hướng Thu Vân cúi đầu xuống, bắt gặp ánh mắt trong veo của cô nàng nhỏ bé, cô ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào cô nàng nhỏ bé, “Đào Đào ngoan, lần sau cô sẽ đến chơi với con.”
Đào Đào ngồi chồm hổm nhếch miệng không vui, sau đó đột nhiên nhìn về phía Hạ Vũ Hào, tức giận nói: “Xấu xa!”
“Đứa bé còn nhỏ không hiểu chuyện, Hạ tổng chớ để ý.” Lâm Quỳnh Chi cười giải thích, sau đó quay đầu trừng mắt nhìn Hướng Quân, nếu không phải cả ngày chỉ vào ảnh chụp của Hạ tổng mà dạy hai đứa nhỏ nói “kẻ xấu”, Đào Đào sẽ không nói ra như vậy!
Hạ Vũ Hào ánh mắt lãnh đạm xẹt qua rơi vào trên người Đào Đào, “Không sao.” Hướng Thu Vân vẫn còn nhớ anh ta lấy hai đứa nhỏ ra dịa cô, cô đứng dậy, đi thẳng đến chỗ anh ta, nói nhanh hơn bình thường, “Đi thôi.”
Nói xong đi ra ngoài vài bước, liền đóng cửa lại.
Hạ Vũ Hào im lặng đi theo cô.
“Phòng của Thu Vân vẫn được dọn dẹp hai năm nay, rất sạch sẽ.” Hướng Bách Tùng đi theo bọn họ nói: “Hôm nay muộn như vậy. Sao anh không ở lại đây.”