Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Chương 446: Tìm Hướng Thu Vân
Hạ Vũ Hào ngẩng đầu, lãnh đạm nói: “Chức vụ chủ tịch ngày mai sẽ bắt đầu được bàn giao, sau đó sẽ có luật sư nhận 3% cổ phần của tôi đúng không?”
“Hiện tại hối hận rồi sao?” Hạ lão gia tử chế nhạo.
Hạ Vũ Hào không trả lời, chỉ hỏi: “Xin hỏi 3% cổ phần, ông nội chuyển cho ai?”
“Ta nên chuyển giao cho ai, không tới lượt ngươi quản!” Hạ lão gia tử lại khịt mũi, “Cho dù bây giờ hối hận cũng vô dụng, hôm nay dùng dao uy hiếp ta, ngươi nên nghĩ đến hậu quả của việc làm đó! “
Hạ Vũ Hào nhếch môi, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt, “3% cổ phần này sẽ được chuyển vào tài khoản của Hạ Nhuận Trạch, mà đại bá bọn họ cũng không biết phải không?”
Hạ lão gia tử ánh mắt sắc bén, nhưng là không có phát ra âm thanh.
“Ông đã làm như vậy, sớm muộn gì cũng có người biết.” Hạ Vũ Hào nói.
Hạ lão gia tử mặt như dao, gằn từng chữ: “Ngươi nói cho người khác biết?”
“Tôi nói tôi không nói, sợ ông cũng không tin.” Hạ Vũ Hào nói: “Nhưng Hạ gia tuy không có bao nhiêu người cực kỳ thông minh, nhưng cũng không có người ngu ngốc. Không cần nói cũng biết, bọn họ cũng sẽ tự đoán. “
Hạ lão gia tử từ trên giường bệnh đứng dậy, trực tiếp cầm ấm trà lên ném về hướng Hạ Vũ Hào, ấm trà làm bằng bạc, rơi trên đất cũng không vỡ, Ding-dang- dang lăn trên đất một lúc, bên trong vẫn nước nóng bốc khói tung tóe khắp nơi.
Hạ Vũ Hào đã né ra càng nhanh càng tốt, nhưng bị vài giọt nước quét qua mu bàn tay, mu bàn tay lập tức đỏ bừng, nóng rực nhưng anh cũng chưa nhìn qua một chút.
“Ông nội thích đập phá đồ đạc thật, tôi có nên nhờ bệnh viện đặt thêm cốc và ấm cho ông không?” Hạ Vũ Hào nói.
Hạ lão gia tử ho khan một tiếng, ông lấy tay che miệng, giữa ngón tay có máu chảy ra.
Ông ta chỉ vào cửa gầm lên với Hạ Vũ Hào: “Đi đi! Dù có hối hận cũng vô dụng. Khi tôi chết, anh sẽ không lấy được một xu!”
Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại trang nào đó khác nhay ho . com thì đó là bản lấy cắp từ chúng mình.
“Tôi chưa bao giờ nói rằng tôi hối hận. Tôi chỉ đến đây để nói với ông rằng tôi muốn giải tán hôn sự của tôi với Giang gia. Về phần giải thích với Giang gia như thế nào, làm phiền ông rồi.” Hạ Vũ Hào nói.
Hạ lão gia tử nhìn chằm chằm anh khóe mắt như nứt ra, ông thật lâu không lên tiếng.
Hạ Vũ Hào cười với ông, xoay người đi ra ngoài, sau đó đóng cửa lại.
“Vừa vào đã nói gì đó với ông nội rồi?” Triệu Phương Loan đã đợi sẵn ở cửa, những người khác trong Hạ gia đều đã giải tán hết rồi.
Hạ Vũ Hào, “Không có gì để nói.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!