Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Chương 437: Tôi không thể tha thứ cho anh
Hướng Thu Vân nghiêng đầu, cau mày né tránh sự đụng chạm của anh.
Đưa tay buông xuống, Hạ Vũ Hào hai mắt mờ mịt, sau đó anh đứng ở trước mặt cô, hoàn toàn che chở cô ở phía sau.
Anh ngơ ngác nhìn Hạ lão gia tử, nói: “Việc tôi làm thì tôi sẽ gánh chịu hậu quả. Đừng liên lụy người khác.”
Hạ lão gia tử hừ lạnh một tiếng, sốt ruột nói: “Cô ta mang thai đứa nhỏ của anh, đến khi cô ta sinh con tôi sẽ không động cô ta, anh cút đi!”
Hạ Vũ Hào khẽ nhíu mày, sau đó không nói gì, nắm tay Hướng Thu Vân bước ra ngoài.
“Tôi đã tìm được chủ tịch mới. Bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ bàn giao công việc. Ngoài ra, ngày mai 3% cổ phần Hạ Thị tập đoàn của anh sẽ được chuyển cho người khác. luật sư tới, anh hãy phối hợp làm việc. Có ý kiến gì không? ”Hạ lão gia tử nói nhỏ.
Hướng Thu Vân cau mày dừng lại.
Nhưng Hạ Vũ Hào hoàn toàn không có ý dừng lại, vẫn kéo cô đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Được.”
Nhìn thấy anh không chút do dự ra khỏi phòng bệnh, Hạ lão gia tử trên mặt một mảnh gió táp mưa sa, sau đó cầm ly nước trên bàn ném mạnh vào cửa.
Chiếc cốc đầu tiên va vào cửa, tạo ra một âm thanh rất lớn, sau đó rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Hướng Thu Vân quay đầu lại, liếc nhìn cánh cửa phòng bệnh không được đóng chặt, vẻ mặt lãnh đạm, nắm lấy tay Hạ Vũ Hào vẫn đang đi về phía trước.
Hạ Vũ Hào dừng lại, cúi đầu nhìn cô, cau mày khi nhìn thấy những vết tát rõ ràng trên mặt cô.
“Nếu bây giờ đi vào giải thích, anh còn có cơ hội.” Hướng Thu Vân nói.
Hạ Vũ Hào cũng không thèm nhìn đến phòng bệnh, đưa cô đi khám, yêu cầu bác sĩ xử lý vết thương trên mặt cho cô.
Xử lý xong, Hạ Vũ Hào lẳng lặng nắm tay cô bước ra ngoài.
Hướng Thu Vân cau mày hất tay anh ra, “Anh làm như vậy sẽ không hối hận sao?”( kệ cha hắn chị ơi, mất chức r hắn có uy hiếp đc chị nữa đâu, chị hãy ăn mừng tự do đi)
“Tại sao lại hối hận?” Hạ Vũ Hào nhìn xuống những vết tát nổi trên mặt, hỏi: “Người của ông nội, hay người của Bùi Thiếu?”
Hướng Thu Vân nhíu mày, giọng nói tăng lên một chút, “Anh không cần biết chuyện này.”
Ngập ngừng một chút, cô nói thêm: “tôi không thể tha thứ cho anh”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!