Nhảy hố truyện: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm đây. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương 276: Vậy thì… có thể chữa khỏi được không?
Hướng Thu Vân liếc nhìn anh, đang ngồi trên giường bệnh vành mắt hơi đỏ, “Bác sĩ Lục diễn xuất rất tốt, tôi gần như thực sự tin rằng đã xảy ra chuyện này.”
“Quá khen quá khen.” Lúm đồng tiền của Lục Ngôn Sâm lại hiện lên. “Nhưng tôi không phải nói láo. Vừa rồi chúng ta gặp nhau, tôi đã định đến phòng bệnh tìm cô và chữa trị chân cho cô.”
Quan hệ giữa Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào vẫn rất khó chịu, nhưng ít nhất cô có thể chắc chắn bây giờ anh sẽ không đánh gãy chân cô nữa, cho nên ý nghĩ chữa trị cho đôi chân của cô đã trở nên tích cực hơn.
“Vậy thì… có thể chữa khỏi được không?” Cô không dám hy vọng quá nhiều, không hy vọng thì cũng không thất vọng, nhưng cô lại không kiềm chế được mà nhen nhóm một tia hy vọng.
Lục Ngôn Sầm thở dài, “Ước tính thận trọng–“
Anh kéo dài giọng điệu, Hướng Thu Vân cười thầm trong lòng, trái tim chùng xuống khi nhìn khuôn mặt anh.
Chắc chắn, bạn không nên ôm một chút hy vọng, nếu không bạn sẽ chỉ đau đớn vì thất vọng!
“Ước tính thận trọng, nó có thể chữa khỏi, và sẽ mất đến một năm rưỡi.” Lục Ngôn Sâm cười chỉ vào chân phải bị thương của cô. Trong ánh mắt ngạc nhiên và vui vẻ của cô, anh nói: “Ở chỗ chân này, tôi chắc chắn sẽ trị khỏi nó trong tương lai. Về sau khẳng định phải tăng giá điều trị.”
Niềm vui vì đôi chân có thể được chữa lành đã giảm bớt đau đớn do Hạ Vũ Hào gây ra, Hướng Thu Vân vô thức hỏi: “Tại sao?”
“Có thể tạo ra đôi chân khiêu vũ đẹp nhất thế giới, đương nhiên phải tăng giá.” Lục Ngôn Sâm khẽ nhướng mày, dưới mắt dường như có những ngôi sao sáng.
Anh ta và Nhậm Gia Hân đều có ma lực đặc biệt khiến người ta cảm thấy thư thái, tấm lưng căng thẳng của Hướng Thu Vân mới nới lỏng một chút, khóe miệng có độ cong nhỏ. “Làm sao mà Bác sĩ Lục lại biết tôi đã từng khiêu vũ? “