Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơn Chương 142: Hướng Thu Vân đâu?Hạ Vũ Hào ừm một tiếng, cầm lấy hộp quà có chiếc nhẫn theo sau người hầu đi lên cầu thang xoắn ốc, lên đến tầng ba, anh rẽ phải đi vào phòng đầu tiên.
“Hướng Thu Vân?” Hạ Vũ Hào vừa đẩy cửa vừa hét lên, do dự trực tiếp đưa chiếc nhẫn cho Hướng Thu Vân đang say, hay là đợi ngày mai sinh nhật cô sẽ đưa cho cô.
Không có ai trả lời.
Căn phòng trống rỗng, cửa sổ mở ra một khe, gió thổi qua, rèm cửa màu lam nhạt bay lên bay xuống, mang theo hương hoa.
Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Vũ Hào hơi chìm xuống, quay đầu nhìn người hầu phía sau, giọng nói có chút lạnh lùng, “Hướng Thu Vân đâu?”
Bị anh nhìn chằm chằm, trên chóp mũi của người hầu chảy ra một tầng mồ hôi, cô ta cúi đầu, thận trọng nói: “Tiểu thư chúng ta nói, nếu ngài đến đón Hướng tiểu thư, thì đưa ngài tới đây.”
“Hướng Thu Vân đâu?” Hạ Vũ Hào sốt ruột lặp lại.
Người hầu lau mồ hôi trên chóp mũi, nhỏ giọng nói: “Gần nửa canh giờ trước, tôi nhìn thấy tiểu thư nhà chúng tôi cùng Hướng tiểu thư, An tiểu thư và Dương tiểu thư cùng nhau chơi đùa. Hiện tại không biết đi đâu rồi. “
Hạ Vũ Hào cau mày, quay đầu rời đi.
Nhưng người hầu đã bước tới trước cửa, khóa trái cửa lại, “Hạ tổng, tiểu thư của chúng tôi nói, ngài khi tới phòng này, hãy nhìn qua phía đối diện.”
“Tránh ra!” Hạ Vũ Hào đã hết kiên nhẫn.
Người hầu nuốt nước miếng, đầu óc xoay chuyển nhanh, sau đó nói: “ngài xem một chút, tôi nhớ rõ tiểu thư của chúng tôi hình như nói sẽ cùng Hướng tiểu thư ở phòng đối diện chơi đùa.”
Lời nói của người hầu không nhất quán và rõ ràng là đang nói dối.
Nhưng Hạ Vũ Hào lại cau mày, lo lắng Hướng Thu Vân ở phòng đối diện thật sự say nên đi tới bên cửa sổ, mở rèm.
Theo như nhìn thấy cửa sổ cao đến trần nhà sáng sủa, hướng phía trước cửa sổ, Hướng Thu Vân ăn mặc hở hang, ngực ưỡn cao ngất vô cùng sốngđộng, vạt áo miễn cưỡng có thể che đi cái mông của cô.
Cô quay lưng về phía Hạ Vũ Hào, Giang Minh Thắng cúi đầu nhìn cô, tập trung toàn bộ vào cô, không ai trong số họ để ý đến Hạ Vũ Hào đang đứng trước cửa sổ phòng đối diện.
Sắc mặt của Hạ Vũ Hào không thay đổi, nhưng bàn tay cầm hộp quà cứng đến mức các đốt ngón tay trở nên trắng bệch, dưới mắt hiện lên một màu đen lạnh lẽo.
Hạ Vũ Hào chân dài đi tới cửa, mở cửa bước ra.
Người hầu lo lắng dậm chân, vội vàng đi theo sau, “Hạ tổng, Hạ tổng, chờ một chút, tiểu thư của chúng tôi sắp tới rồi!”
“Hạ tổng, chờ chút!”
Mặc cho cô ta hét lên từ phía sau như thế nào, Hạ Vũ Hào vẫn không dừng lại.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên đây
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!