Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 827

Nghe đến cái tên này, Dương Hoảng khẽ giật mình, nét mặt đột nhiên thay đổi, tỏ rõ không muốn nói nhiều về vấn đề này, ông ta xoay người, đẩy mắt kính trên mũi: “Khi đi học thì tập trung vào!”

Phía sau, cô học sinh ấp úng nói: “Em có quen một chị gái, cũng tên là Phạm Vy Hiên.”

Cơ thể Dương Hoảng khẽ chấn động, nhưng cũng chỉ là thuận miệng nói: “Có rất nhiều người tên như vậy, có lẽ chỉ là cùng họ cùng tên mà thôi. Được rồi, đừng nói nữa, nào bắt đầu từ ô nhịp bốn tám, chú ý cảm xúc khi kéo dây cung C…”

Nhiếp Vịnh Nhi lại ngồi xuống, hít một hơi thật sâu, tiếp tục vùi đầu vào luyện tập…

Ngày nghỉ, mới sáng sớm Vy Hiên đã kéo Bảo Ngọc từ trong chăn ấm dậy.

“Trời ạ! Tha cho mình đi! Để tớ ngủ thêm một lát đi! Tối qua tận ba giờ sáng tớ mới đi ngủ đó chị gái à!”

Vy Hiên trực tiếp mở cửa tủ quần áo, chọn bừa một bộ quần áo từ trong tủ ném cho Bảo Ngọc: “Đi dạo phố với mình!”

Bảo Ngọc khẽ giật mình, cào cào mớ tóc bù xù: “Không phải chứ, cậu mà lại chủ động đưa ra đề nghị đi dạo phố ư?” Cô lề mề mặc quần áo, thuận miệng hỏi: “Muốn mua gì thế, tích cực vậy?”

***

Vy Hiên đánh răng, rửa mặt ở trong phòng vệ sinh, giọng nói mơ hồ truyền đến: “Đàn cello.”

“Không phải là mua đàn…” Bảo Ngọc đột nhiên sửng sốt, ngây ngốc hồi lâu, mãnh liệt hét lên một tiếng, nhảy dựng lên xông vào phòng vệ sinh, hăng hái đứng trước cửa nói: “Phạm Vy Hiên, cậu mau đánh tớ một cái đi! Mau đánh tớ đi, nói cho tớ biết, đây không phải là mơ đi!”

Vy Hiên súc miệng, lau miệng sau đó đưa tay lên nhẹ nhàng khẽ bóp gò má của Bảo Ngọc, nét mặt vô cùng tự nhiên: “Được rồi, cậu không nằm mơ đâu.”

“A! Vy Hiên!” Bảo Ngọc ôm lấy cô: “Mình thật sự rất vui! Vui quá đi mất!”

Vy Hiên cười, giãy ra: “Này, cô Trương, cậu có muốn đi với mình không đấy?”

“Đi chứ! Đương nhiên đi rồi!” Bảo Ngọc dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo: “Đợi mình ba phút, mình lập tức xong ngay!”

“Cậu còn phải trang điểm, ba phút có thể đủ sao?”

“Trang điểm cái gì chứ!” Giọng nói vui vẻ của Bảo Ngọc truyền đến từ phòng vệ sinh: “Bây giờ tớ không cần dùng mỹ phẩm cũng đã đủ tỏa sáng ngời ngời rồi!”

Hai người thu dọn xong đi ra ngoài. Họ gặp anh Chu của cửa hàng tiện lợi, anh Chu vừa nhìn thấy Bảo Ngọc, ánh mắt lập tức nhìn thẳng, đỏ mặt xấu hổ, lễ phép nói: “Vy Hiên, cô Trương… Hai người đi ra ngoài à…”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!