Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

CHƯƠNG 61

Cũng không phải Bảo Ngọc chưa từng thấy Tiêu Mặc Ngôn như vậy, chỉ là bây giờ lần nữa đối mặt với anh giống như có rất nhiều thứ đã từ từ thay đổi, thay đổi nhanh đến nỗi ngay cả bản thân cô cũng sẽ bỏ qua.

Cô cố gắng khống chế tâm trạng của mình, đưa địa chỉ cho tài xế: “Phiền anh chở chúng tôi đến nơi này. ”

Tài xế hơi sửng sốt muốn hỏi dò ý của cậu chủ, thấy Tiêu Mặc Ngôn không nói lời nào thì cũng thức thời chuyển hướng lái thẳng đến chỗ trên địa chỉ.

Sau khi xe dừng lại, Bảo Ngọc đẩy cửa xe bước xuống trước, Tiêu Mặc Ngôn bước theo sau, chỉ là ngẩng đầu liếc nhìn ngôi nhà trước mặt, trong ánh mắt xẹt lên ánh sáng cực kỳ khó nhận ra.

Bảo Ngọc đứng trước cửa quay đầu lại vẻ mặt nghiêm túc nói với Tiêu Mặc Ngôn: “Tiêu Mặc Ngôn, đợi lát nữa bất kể là em nói cái gì anh cũng sẽ nói phải theo, được không?”

Tiêu Mặc Ngôn cong môi cười hờ hững, sự cưng chiều nơi đáy mắt, lấy tư thái ngông cuồng nhanh chóng vây cô vào trong.

Lúc này Bảo Ngọc mới nhấn chuông cửa. Cửa mở ra nhanh chóng, một ông cụ đi ra, ánh mắt sắc bén đánh giá Bảo Ngọc: “Cô là ai?”

“Chào ông Tiêu, cháu là…” Không đợi Bảo Ngọc mở miệng, đối phương vừa nhìn Tiêu Mặc Ngôn đứng sau lưng cô, hơi ngạc nhiên, tiếp theo đó là nhíu mày xoay người vào trong: “Các người vào đi.”

Bảo Ngọc sững sờ, quay đầu lại nhìn Tiêu Mặc Ngôn, anh kéo cô đi thẳng vào trong. Dáng dấp hào phóng lại bình tĩnh kia giống như đang thong thả đi cắt hoa đào trong vườn sau của nhà mình vậy.

Hai người chưa kịp vào phòng, ông cụ đã cầm ra một cái túi giấy da bò kín đáo đưa cho Bảo Ngọc: “Cầm đồ này rồi đưa thằng nhóc kia đi nhanh đi!” Nhìn dáng vẻ sốt ruột muốn đuổi người kia của ông cụ, dường như ông không ưa gì Tiêu Mặc Ngôn.

Bảo Ngọc bị làm cho choáng váng, nhìn đồ vật trong tay nghi ngờ hỏi: “Đây là…”

Ông cụ trừng mắt: “Hỏi cái gì mà hỏi? Không phải các người tới đây là vì cái này sao?”

Hình như Tiêu Mặc Ngôn rất không hài lòng khi Bảo Ngọc bị người khác răn dạy, anh giơ tay ôm cô vào lòng, tầm mắt hơi lạnh lùng nhìn lướt qua ông cụ. Sau đó nhận lấy túi giấy da bò trong tay Bảo Ngọc, giọng nói lười biếng giống như vua chúa ban ơn cho dân chúng của mình: “Nói cho bọn họ biết, ít lo chuyện bao đồng lại đi.”

Ông cụ tức giận đến đỏ mặt tía tai, trừng mắt với anh: “Thằng nhóc thối, cậu còn đáng ghét hơn ông nội cậu nữa!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!