Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 439

Khi chỉ còn lại một căn phòng cuối cùng, Bảo Ngọc thờ ơ liếc mắt nhìn. Nhưng vừa liếc mắt nhìn lại khiến cô ngây người ra.

Trong phòng không có bất kỳ một dụng cụ tra tấn nào, nhưng trên nền đá lạnh giá lại đang có một cô gái đang nằm…

Nhìn thấy cô, Bảo Ngọc bỗng nhiên nắm chặt lấy tay vịn, dùng sức lắc và kích động kêu lên: “Ngọc Diệp! Ngọc Diệp!”

Cô gái yếu đuối nằm trên đất kia, vừa hay là Ngọc Diệp đã mất tích mấy ngày nay!

Bảo Ngọc không ngờ rằng cô sẽ thấy Ngọc Diệp ở đây. Cô vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cô không ngừng muốn đẩy cửa ra. Nhưng cánh cửa sắt lớn ấy lại không có chút xê dịch gì.

“Ngọc Diệp!” Bảo Ngọc nóng ruột đến mức giơ chân đá lên cửa.

Người bên trong cũng dần dần có phản ứng.

Ngọc Diệp cố hết sức ngẩng đầu lên. Cho dù trên mắt vẫn đang che vải đen nhưng dựa vào giọng nói vẫn có thể đoán ra đó là Bảo Ngọc. Cô ấy mở miệng nói, giọng vừa khàn vừa hơi tịt: “Bảo Ngọc…”

Nghe thấy cô ấy nói thì Bảo Ngọc vui mừng nắm chặt lấy lan can: “Ngọc Diệp, là tôi, là tôi đây! Cô sao rồi, không có bị thương chứ!” Có thể tìm thấy Ngọc Diệp ở nơi này, thực sự quá vui mừng rồi. Bảo Ngọc chỉ mong có thể lập tức nói cho em trai biết tin tức này!

“Tôi không sao…” Ngọc Diệp đã tỉnh lại hoàn toàn, trong giọng nói cũng lộ ra vẻ bất ngờ: “Cô sao cũng ở đây?” Cô ấy bị bắt trước, cũng không biết mọi chuyện sau này. Cô ấy càng không không ngờ cô cũng bị bắt lên hòn đảo này.

“Ngọc Diệp, trước đừng nói điều này. Cô đợi ở đó, tôi nghĩ cách cứu cô ra!” Bảo Ngọc quay người đi, đi được vài bước lại quay lại. Cô nói với cô gái trong đó từng câu từng chữ: “Ngọc Diệp, đợi tôi. Tôi nhất định sẽ cứu cô!” Cô lại xoay người đi, chạy thẳng xuống phía dưới. Đến tầng hai, cô lại quay về căn phòng của Tuyệt.

Lúc này, nước đã dâng cao lên centimet, trong không khí là mùi tanh nồng ẩm ướt.

Tuyệt vẫn nằm trên sofa, cả tư thế cũng không có gì thay đổi. Bảo Ngọc chạy qua đó, rồi ngồi xuống. Hai tay cô dò tìm trên người anh. Cô muốn tìm chìa khóa, nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm được gì cả.

Cô đứng dậy, lại lật tìm ở trong phòng, nhưng tất cả đồ vật trong phòng đều được cất giấu kỹ càng. Từ việc anh lấy hòm thuốc có thể thấy, cần phải có khởi động cơ quan. Có lẽ, chìa khóa ở trọng một hốc tối nào đó!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!