Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 324

“Chỉ cần là em làm, đều ăn rất ngon.” Nguyên tắc duy nhất của Tiêu Mặc Ngôn chính là những gì liên quan đến Bảo Ngọc đều rất tốt.

Bị ánh mắt anh nhìn có chút xấu hổ, Bảo Ngọc bắt đầu hướng về phía chiếc đĩa mà tấn công. Bất kể là màu sắc hay mùi vị, tất cả đều rất tuyệt vời, sau khi ăn hết đĩa mì, cô liếm môi rồi nhấp một ngụm rượu vang, lúc này mới thỏa mãn nói: “Tiêu Mặc Ngôn, nếu anh mở nhà hàng nhất định sẽ rất đông khách.”

Tiêu Mặc Ngôn nhìn chằm chằm vào hai mắt đang phát sang của cô, ý cười trên môi càng sâu: “Khách hàng duy nhất của anh cũng chỉ có em.”

“Haha, mỗi ngày đều làm cho em ăn như thế này nhất định sẽ mệt chết.”

Anh lắc đầu: “Không sợ. chỉ cần làm cho vợ vui, anh cái gì cũng làm được.”

Bảo Ngọc nheo đôi mắt phượng, một vài nét quyến rũ vô tình lộ lên. Có thể là do cô ấy đã uống chút rượu mà khiến khuôn mặt đỏ bừng lên, giọng nói cũng trở nên mềm mại: “Nuôi em nhất định sẽ mệt chết bởi vì em chính là kẻ phá nhà nha, không phải hàng hiệu hay bản giới hạn em đều không cần!”

Anh nở nụ cưới, yêu thương nhéo mũi cô: “Những thứ tốt nhất mới xứng với em.”

Bảo Ngọc lại nhấp một ngụm rượu vang đỏ, khép hờ ánh mắt: “Tiêu Mặc Ngôn, anh cứ chiều em như vậy, em sẽ càng ngày càng trở nên tham lam, cái gì cũng sẽ không hài lòng..”

“Anh thích em yêu cầu những thứ đó với anh.” Anh đứng dậy, đi đến phía sau cô, vòng tay ôm cô, áp người vào lung cô: “Nếu anh có thể cho em những thứ đó, chứng tỏ anh vẫn là còn giá trị để tồn tại.”

Bảo Ngọc trong lòng rung động , quay người lại ôm lấy anh: “Tiêu Mặc Ngôn, em thật may mắn khi đã quay trở về!”

Anh thấp giọng cười: “Từ nay về sau anh sẽ không cho em đi đâu nữa.”

Cô khẽ gật đầu nhưng đầu có hơi chút choáng váng. Rượu vang bình thường thường có tác dụng chậm. Đặc biệt đối với một người tửu lượng kém như Bảo Ngọc, chỉ sau một vài ngụm toàn bộ cơ thể liền không còn một chút sức lực nào.

Cô đưa tay ra, nói một cách uể oải: “Tiêu Mặc Ngôn, ôm em về phòng.”

Tiêu Mặc Ngôn nghe lời, ôm cô đi về phòng. Cả người Bảo Ngọc đều dựa vào anh, đầu để trong ngực anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của người đàn ông này, đôi tay nhỏ bé vẽ vòng trước ngực.

“Tiêu Mặc Ngôn, đứa trẻ đó không phải là con của chúng ta. Em vừa hạnh phúc nhưng cũng có chút thất vọng.” Cô thì thào nói: “Em hạnh phúc bởi con của anh không phải do người phụ nữ khác sinh ra, nhưng cũng rất thất vọng bởi em thực sự muốn có một đứa con.” Kể từ khi Chu Nại Diêu rời đi, hôm nay nhờ có rượu mà cô mới nói ra những lời bấy lâu nay vẫn giữ ở trong lòng với anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!