Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 174

“Dạ…” Dương Châu Kiệt lật xem một chút: “Nhưng mà Tiêu thiếu, hôm qua không phải anh nói được rồi sao?”

Tiêu Mặc Ngôn hơi cong môi cười lạnh lùng nhưng cũng rất đẹp khiến Dương Châu Kiệt không kìm lòng được rùng mình một cái, cúi đầu: “Tôi viết lại ngay đây.” Sau đó vội vàng trở lại trên chỗ ngồi, mở tài liệu ra sửa lại một lần nữa.

Biết anh đang đứng cách đó không xa nhưng Bảo Ngọc cũng không ngẩng đầu lên, chân đau đến mức kịch liệt, hai chân mỏi như nhưng cũng không nặng nề bằng lòng cô lúc này. Lúc cô giẫm lên giày cao gót đi hết hai con đường, lúc chen chúc trên xe buýt, ngay cả lúc tên khốn kiếp nào đó thừa cơ sờ mông cô mà cô không tìm được người, cô thật sự rất muốn khóc to lên, khóc đủ sảng khoái để cho người khác thương tâm mắng to một trận!

Lông mày xinh đẹp của Tiêu Mặc Ngôn hơi nhíu lại, quay người lại đi vào trong.

Nghe được tiếng cửa đóng lại, Bảo Ngọc chậm rãi nhắm mắt lại bật cười tự giễu, nếu như khóc có thể giải quyết được vấn đề, khi đó Tiêu Mặc Ngôn sao lại phải thống khổ chứ?

Dương Châu Kiệt đứng bên cạnh đang gọi điện thoại cho mẹ Dương: “Mẹ, con phải tăng ca… Ôi trời ơi, con không làm sai cái gì đâu! Chỉ là tăng ca bình thường thôi mà, ngay cả Phó tổng của bọn con cũng ở lại tăng ca mà mẹ, sao con có thể đi về trước được?”

Bảo Ngọc mặc giày vào, đứng lên: “Châu Kiệt, tôi đi về trước đây.”

“À” Dương Châu Kiệt cúp điện thoại: “Cô trở về nghỉ ngơi thật tốt đi.”

Quẹt thẻ xong Bảo Ngọc mới rời khỏi công ty.

Ra cửa chính, cô loạng choạng ngồi xuống bậc thang bên cạnh, cởi giày, xoa bóp hai chân sưng đỏ, lông mày nhíu lại. Đột nhiên cô rất nhớ đôi giày thể thao mà Tiêu Mặc Ngôn mua cho cô kia.

Trước người bỗng nhiên có một cỗ xe dừng lại, người từ trong xe bước ra đi thẳng đến trước mặt cô.

Lúc Bảo Ngọc ngẩng đầu lên, đối diện với vẻ mặt căng cứng của người đang đi đến, anh ta cúi người xuống, nhíu mày rậm lại nhìn hai chân của cô một chút sau đó không nói hai lời liền đem cô ôm ngang lên, đi về phía chiếc xe.

“Bắc Khởi Hiên, thả tôi xuống!” Bảo Ngọc giận dữ mắng mỏ, người bây giờ cô không muốn gặp nhất chính là anh ta!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!