Trên màn hình điện thoại, hiển thị một bức ảnh. Là hợp đồng Từ Hướng Đông rời công ty.
Từ Hướng Đông thầm cười trong lòng, hợp đồng này là thật, chỉ có điều sự thật đằng sau hợp đồng này là do Nhạc gia đã ép anh ta đi, không để anh ta lại công ty nữa!
Đến tận bây giờ Từ Hướng Đông vẫn không biết, rốt cuộc bản thân đã đắc tội với nhân vật lớn nào, khiến cho Nhạc gia đột nhiên đuổi anh ta đi.
Có điều Liễu Huyên không hề biết những chuyện này, cô vẫn nghĩ là Từ Hướng Đông đã bán công ty để mua giày cho mình!
Cho dù cô không có tình cảm với Từ Hướng Đông, nhưng khoảnh khắc này, cũng có chút cảm động, nhìn về phía Từ Hư Đông.
“Anh.” Liễu Huyên sắp cắn môi đến mức chảy máu rồi: “Sao anh ngốc thế.”
“Anh không ngốc!”
Từ Hướng Đông nhân cơ hội này, cầm lấy tay Liễu Huyên: “Huyên Nhi, vì em, chuyện gì anh cũng có thể làm được.”
Mặc dù Liễu Huyên có chút cảm động, nhưng vẫn cảm thấy kỳ lạ. Cô nhìn Từ Hướng Đông với một ánh mắt phức tạp, sau đó cầm túi lên rời đi.
Nhìn bóng lưng và thân hình mảnh mai của cô, Từ Hướng Đông không chớp mắt.
Người phụ nữ này, tôi chắc chắn sẽ có được cô ấy.
Từ Hướng Đông nét mặt lộ ra ý cười, dường như đã có thể tưởng tượng được, dáng vẻ dễ thương trong đêm của Liễu Huyên.
Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ.
Đã rất lâu Nhạc Phong chưa uống say rồi. Nhưng hôm nay, thật sự không kìm chế được.
“Cậu hai, tửu lượng của cậu vẫn tốt như trước nhỉ.” Hướng Nhật Nguyệt cầm cốc rượu lên, nói.
“Sau này đừng gọi tôi là cậu hai nữa.” Nhạc Phong nhìn xung quanh một lượt, nói: “Tôi không thích cách xưng hô này cho lắm.”
Ba năm trước, dưới âm mưu của chị dâu, Nhạc Phong bị đuổi khỏi gia tộc. Từ giây phút đó, anh bắt đầu không thích cách gọi này.
Nghĩ lại chuyện năm đó, Nhạc Phong nhịn không được mà nắm tay thật chặt.
Năm đó anh dùng tám trăm vạn, mua cổ phần của xăng dầu Đông Nam. Kết quả không ai tin anh có thể kiếm được tiền. Chị dâu nói, đây là mưu đồ để lấy tiền của gia tộc, vì thế, dưới âm mưu đó, Nhạc Phong bị đuổi ra ngoài.
Nhưng tám trăm vạn đó, rõ ràng là tiền tiêu vặt anh tiết kiệm được, đó là tài sản cá nhân!
Thực ra trong lòng Nhạc Phong hiểu rõ, chị dâu làm thế này, cũng đều có lý do. Bởi vì tương lai, sẽ chọn ra người điều hành toàn bộ gia tộc, có hai người được chọn. Một là anh trai của Nhạc Phong, Nhạc Hoa.
Thứ hai tất nhiên là Nhạc Phong.
Chị dâu đương nhiên sẽ muốn trừ khử anh, như vậy, thì sẽ không có ai tranh với Nhạc Hoa nữa.
“Vậy sau này chúng tôi sẽ gọi anh là ngài Nhạc, anh thấy có được không?”
Ngô Đắc Đạo nói một câu, đem Nhạc Phong trở về hiện tại.
Nhạc Phong gật gật đầu, nhớ về chuyện lúc trước, tâm trạng lại không tốt rồi.
Vào lúc này, nhìn thấy Trần Thị Thi đi về phía anh, cô nhẹ giọng nói: “Anh Nhạc, thật ra, tôi vẫn luôn muốn nói với anh một chuyện.”
“Chuyện gì?” Nhạc Phong uống cạn cốc rượu trên tay, nhìn về phía Trần Thị Thi.
Không thể không nói, năm đó lúc mới quen Trần Thị Thi, cô vẫn chưa quyến rũ như thế này. Giờ đây cô lập nghiệp thành công rồi, có thương hiệu mỹ phẩm của riêng mình, nhìn vào dường như đã trở nên xinh đẹp thu hút hơn
hết.
“Là chuyện liên quan đến chị dâu anh.” Trần Thị Thi nói nhỏ vào tai anh.
“Nói thử nghe xem.”
Trần Thị Thi gật đầu, chậm rãi nói: “Là vào năm ngoái, chị dâu anh cho người tìm tôi, muốn mua một lượng lớn mỹ phẩm. Sau khi tôi giúp chị ta mua xong, lúc nói chuyện mới phát hiện ra, dã tâm của chị ta không hề nhỏ.”
Nhạc Phong nở nụ cười, sớm đã nhìn ra rồi. Chị dâu là một người có dã tâm rất lớn, nếu không thì sao có thể hại anh chứ?
Thành phố Đông Hải, đường Hồng Kỳ.
Sau khi bỏ mặc Từ Hướng Đông trong quán cà phê đó, lúc này Liễu Huyên đang cùng Từ Khiết đi dạo.
“Chị Huyên, chị sao vậy?” Từ Khiết hỏi.
Liễu Huyên lắc lắc đầu: “Không sao.”
Lúc này trong đầu cô đang nghĩ về Từ Hướng Đông. Vậy mà lại có một người đàn ông bản công ty của mình để mua giày cho cô.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!