Các trưởng lão đều bị câu hỏi của hắn làm cho kinh hãi, không ai dám mở miệng. Trong tay Ân Nghiệt đột nhiên xuất hiện một viên nguyên đan màu máu, chính là nguyên đan của thập nhất trưởng lão.
Thưởng thức viên nguyên đan trong tay, hắn chợt cười ra tiếng: "Kẻ này tuy rằng đã chết, nhưng cả trăm đạo cấm chú trên nguyên đan vẫn chưa biến mất, chi bằng để bản tôn đoán xem, trên dưới còn có ai bị hạ thập giới chú lên nguyên đan?"
Các trưởng lão nhìn nhau, sau đó đồng loạt quỳ xuống: "Tôn thượng minh giám, chúng thuộc hạ làm sao có thể cấu kết cấu kết cùng bọn cẩu tặc tiên tộc được? Thập nhất trưởng lão thật là kẻ bị lợi ích che mờ mắt, ngay cả chúng thần mà hắn cũng giấu giếm được!"
Ân Nghiệt nghe vậy, cũng ngừng thưởng thức viên nguyên đan trong tay, trực tiếp bóp nát nó thành bột mịn: "Ồ? Nói vậy là, chỉ có một mình hắn cấu kết với tiên giới, vậy thì hắn cũng thực sự là kẻ có năng lực đấy."
Các trưởng lão run cầm cập, quỳ rạp trên mặt đất, nhưng lại không một ai dám tiếp lời hắn.
Ân Yểu Yểu đảo mắt nhìn bọn họ, coi chuyện náo nhiệt trước mắt như không có gì to tát, nói với Ân Nghiệt: "Ca ca, nếu muội là người của tiên giới, ta nhất định sẽ không chỉ đặt cược hy vọng vào một mình thập nhất trưởng lão thôi đâu, muội nghĩ các vị trưởng lão đây đang lừa ca ca đó."
Một vị trưởng lão ngước nhìn nàng, "Tiểu điện hạ, chúng thần luôn hết lòng trung thành với ngài và ma giới, sao có thể ở đây lừa gạt tôn thượng về chuyện hệ trọng như này được?"
Tân Ngô cũng quỳ xuống nói: "Tôn thượng, các trưởng lão nhất định sẽ không lừa ngài, việc này hẳn chỉ do một mình thập nhất trưởng lão làm, là do thuộc hạ tắc trắc, thỉnh tôn thượng trách phạt!"
Ân Nghiệt chậm rãi đến gần nàng, nhẹ giọng cười hỏi: "Ngươi muốn bản tôn trừng phạt ngươi như nào?"
Tân Ngô thẳng lưng, "Thuộc hạ nhất định sẽ điều tra chuyện này rõ ràng!"
Một cỗ linh lực ngưng tụ trong tay Ân Nghiệt, "Muốn điều tra như nào?"
Khóe môi hắn nhếch lên, nhìn như cực kỳ vui vẻ, bàn tay kia cũng dừng ở trước đan điền Tân Ngô, hút nguyên đan của nàng ra ngoài: "Bản tôn lại cảm thấy, giết hết những người năm đó tham gia cuộc chiến tiên ma sẽ càng đơn giản."
Tân Ngô sắc mặt tái nhợt, nàng cảm nhận được nguyên đan sắp thoát ra khỏi cơ thể mình, tim đập loạn lên.
Nàng run rẩy nói: "Tôn thượng, tuyệt đối không thể, chuyện này...khụ khụ..."
Vùng đan điền đột nhiên đau nhức, ngay sau đó, nàng phun ra một búng máu, trên trán đầy mồ hôi lạnh nằm co quắp trên mặt đất.
Nàng ho dữ dội vài lần mới thở hổn hển nói tiếp: "Việc này liên hệ rất rộng, chắc chắn có cách tốt hơn...để giải quyết...khụ..."
Ân Nghiệt nhìn vẻ mặt đau đớn của nàng, làm linh lực trong lòng bàn tay chạm tới nguyên đan vốn sắp bộc phát ra khỏi cơ thể xoay chuyển mấy vòng, mới chợt khẽ cười giễu cợt, rồi thu lại linh lực trong tay.
Hắn nhìn Tân Ngô đang hấp hối, giọng điệu lười biếng: "Xem ra hữu sứ đã nghĩ ra được biện pháp rồi."
Tân Ngô chật vật đứng dậy quỳ xuống, do dự nói: "Thuộc hạ..."
Lời còn chưa dứt, Tu Lệ đột nhiên từ trong tay áo Ân Yểu Yểu nhô ra một đầu cành cây trụi lủi.
Tu Lệ truyền mật âm cho Ân Yểu Yểu, giọng điệu có chút hả hê khi người gặp họa: "Ân Nghiệt hẳn là không xong rồi đi, lần này sống lại trở về, không chỉ có một muội muội giả lai lịch không rõ ràng, mà các trưởng lão trong tộc của chính mình lại còn cấu kết với tiên giới."
Hắn ngừng một chút rồi tiếp tục nói: "Nghe những lời vừa rồi về thập nhất trưởng lão, thì không chừng, chuyện Ân Nghiệt ngã xuống trong cuộc chiến Tiên Ma vạn năm trước, cũng là nhờ không ít nỗ lực của các trưởng lão cấu kết với tiên giới mà ra."
Khóe môi Ân Yểu Yểu giương lên, lấy một cành nhỏ từ trên cây xuống, chậm rãi bẻ cành cây kia thành từng đoạn nhỏ.
Nàng vừa bẻ vừa truyền mật âm với Tu Lệ: "Tu Lệ đại nhân cũng thật là có thể đoán được." Giọng điệu của nàng rất vui vẻ, cũng vờ kèm theo ba phần sùng bái: "Ta đã dùng lưu âm thuật ghi lưu lại những lời vừa rồi của ngài, lát nữa sẽ cho ca ca nghe, ca ca nghe được Tu Lệ đại nhân phân tích chính xác như vậy nhất định sẽ rất cao hứng."
Tu Lệ: ?
Hắn chửi một tiếng: "Hừ, ngươi sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn thời gian quan tâm tới ca ca giả của mình sao?"
Ân Yểu Yểu đảo mắt hỏi: "Tu Lệ đại nhân, nếu linh hồn của ta trong hồn phách kia bị khoét ra ngoài, liệu ta có chết không?"
Tu Lệ chanh chua nói: "Đại nhân đây dựa vào cái gì phải nói cho ngươi biết?"
Ân Yểu Yểu thở dài, trực tiếp bẻ nửa cành cây trong tay thành hai mảnh, ném xuống đất như rác rưởi.
Nàng kéo góc áo của Ân Nghiệt, mở miệng nói: "Ca ca, muội..."
Nàng chưa kịp nói xong, Tu Lệ đã nôn nóng thốt lên: "Bị lấy ra sẽ không chết! Là thật, bị lấy ra sẽ không chết, trong lục giới có một thanh linh đao có thể cắt được hồn phách, thất tình lục dục cái gì cũng khoét ra được hết!"
Nàng nghe vậy, dù còn đang kéo góc áo của Ân Nghiệt nhưng cũng không nói tiếp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!