Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 29.

Sắc mặt Trương Cường thay đổi liên tục, có chút tối tăm không đoán được.

Hôm nay khi ra cửa, thật sự anh ta không mang theo nhiều tiền, tuy trong thẻ ngân hàng ở điện thoại di động có thể chuyển khoản được, nhưng với anh ta mà nói, tốn gần hai mươi nghìn để mua một bộ quần áo cho Nguyễn Thấm, điều này hơi lãng phí.

“Anh Trương, chúng ta mua đi,đừng để cậu ta coi thường chúng ta!” Nguyễn ‘Thấm kéo cổ tay Trương Cường, nũng nịu nói.

Đường Ân vẫn cười, trong nụ cười tràn đầy vẻ buồn nôn và ghét bỏ.

Trương Cường hít sâu một hơi: ‘Hôm nay anh còn có chút việc…” “Anh Trương, sao anh lại có thể như vậy?” Nguyễn Thấm không vui.

“Đừng gây chuyện!” Trương Cường lạnh giọng trách mắng, kéo cửa ra, xoay người đi ra bên ngoài.

Đường Ân đứng tại chỗ, nhún vai, quay đầu nhìn Vu Tĩnh: “Khi cửa hàng các cô tiếp đón khách hàng, nhất định phải lau sạch hai mắt mà nhìn, nếu ai cũng đi vào thử quần áo sau đó lại không mua, thì tính thế nào? Là để những khách hàng tiêu tiền như chúng tôi đổ vỏ à?” “Vâng vâng vâng…’ Cửa hàng trưởng Trần vội vàng cười, đứng bên cạnh tiếp lời: “Sau này chúng tôi nhất định sẽ cực kỳ cảnh giác, miễn là anh Đường còn quay lại, tôi chắc chăn sẽ võ tay chào đón!” “Phải cần đến cô vỗ tay chào đón sao? Gô là ai chứ?” Đường Ân nghiêng đầu nhìn cô ta, cười khế: “Thật sự không hiểu nổi, người như cô làm thế nào lên làm cửa hàng trưởng được vậy? Tôi cảm thấy có chút vấn đề, đợi sau này sẽ phản ánh lại với cấp trên của các cô…” “Tôi… Tôi chỉ là…” Sắc mạt cửa hàng trưởng Trần lúng túng, sau đó cũng không nói nên lời.

Đường Ân thở dài: “Tôi cảm thấy cô Vu Tĩnh rất tốt, có lẽ sẽ thích hợp làm cửa hàng trưởng!” Cửa hàng trưởng Trần sắc mặt biến đổi, hung dữ trừng mắt lườm Vu Tĩnh một cái.

Vu Tĩnh rất muốn cười to.

Đường Ân nhún vai, kéo Kỷ Du Du đi ra khỏi cửa.

Kỷ Du Du giống như đang nằm mơ, đến bây giờ cũng chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Vừa nãy nhiều quần áo như vậy, đều bị Đường Ân mua hết rồi sao? Chỗ này phải mất bao nhiêu tiền chứ? Năm trăm nghìn sao? Chỗ tiền này phải trả đến bao giờ chứ? Nghĩ đến đây, Kỷ Du Du lại muốn khóc, cảm thấy mình mặc bộ quần áo hơn hai nghìn lên người, khiến toàn thân cô đều khó chịu. Giá cả bộ quần áo này, đủ để cô ăn cơm ở căn tin suốt cả học kỳ, thế mà hôm nay lại mặc lên người.

“Đường Ân, những bộ quần áo kia…” Kỷ Du Du không nhịn được nói.

Đường Ân nhìn cô, đột nhiên muốn cười: “Sau này những bộ quần áo này đều phải trả! Cô cũng nghe thấy giá tiền rồi đấy, tổng cộng hơn năm trăm nghìn…” “Tôi…” Kỷ Du Du méo miệng: “Làm sao tôi trả nổi chứ!” “Chuyện này không gấp, cứ từ từ trả là được rồi, dù sao tạm thời tôi cũng không thiếu tiền! Có điều sáu mươi nghìn nằm viện kia, cô phải trả lại cho tôi nhanh nhanh một chút, tôi vẫn phải cưới vợ đấy!” Đường Ân trêu chọc nói một câu, xoay người đi vào trong quảng trường Vân Đại.

Hôm nay mua nhiều quần áo như vậy, Đường Ân cũng biết mình thua lỗ, có điều năm trăm nghìn mà thôi, khi anh bỏ ra cũng không quan trọng như vậy: Huống hồ có thể chèn ép được đôi nam nữ đê tiện Nguyễn Thấm và Trương Cường kia, Đường Ân cảm thấy năm trăm nghìn này cũng đáng! Năm trăm nghìn! Đường Ân lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số của Bùi Nhược: “Cái kia… Vừa nãy tôi mua mấy bộ quần áo ở quảng trường Vân Đại, tổng cộng mất khoảng năm trăm nghìn, cô có thể bảo người phụ trách của quảng trường Vân Đại trả lại lợi nhuận cho tôi, kiếm lời từ tiền của người trong nhà, cảm thấy hơi… không hợp lý lắm nha!” Bùi Nhược ở đầu dây bên kia, gần như cười đến đau hông: “Tôi nói này cậu cả Đường à, cậu đến cửa hàng nhà mình tiêu năm trăm nghìn, chẳng lẽ quay về còn muốn giảm giá à?” Sắc mặt Đường Ân hơi đỏ lên: “Tôi chỉ cảm thấy cửa hàng trưởng kia chẳng ra làm sao, bên trong có một nhân viên bán hàng tên là Vu Tĩnh, rất tốt!” “Được, tôi lập tức đi sắp xếp ngay!” Bùi Nhược nói.

Đường Ân cúp điện thoại, nhìn Kỷ Du Du bên cạnh, vẫn có bộ dạng rối rắm, không nhịn được cảm thấy buồn cười.

“Vừa nấy tôi đã hỏi qua rồi, mấy thứ chúng ta vừa mua có giá rất cao, cho nên phí vận chuyển cũng sẽ hơi đắt một chút! Vận chuyển đến bệnh viện, ít nhất cũng mất hai mươi nghìn!” “Hả? Ai lại ra giá cao như vậy chứ? Hay là chúng ta tự mình cầm về đi?” Kỷ Du Du sợ đến mức gương mặt nhỏ nhắn trăng bệch.

“Hai người chúng ta cầm về làm sao được? Tôi cũng còn tạm được, còn thân thể cô suy yếu như vậy, cầm kiểu gì đây?” Đường Ân nhếch miệng cười, không chút lương tâm nào nhún nhảy bước chân, bước vào quảng trường Vân Đại.

Kỷ Du Du sắp khóc đến nơi rồi! Nhiều quá rồi! Dắt quá! Năm trăm nghìn sao? Số tiền này phải trả đến bao giờ chứ? Bên này, Bùi Nhược bấm một dãy số điện thoại, thông báo đơn giản hai câu, rồi duỗi lưng một cái. Dáng người nóng bỏng theo động tác của chị ta mà trở nên càng quyến rũ hơn, giống như trong lười biếng mang theo chút mê hoặc.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!