Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com


Chưởng quầy và tiểu nhị: “...” ???Nữ chưởng quầy thấy mình đưa ra lý do nhưng khách vẫn không chịu đi, biết rằng Phật này không dễ tiễn, cho nên nàng đành tránh sang một bên, khách sáo mời ba vị bên ngoài vào trong.Nếu đã làm buôn bán, làm gì có đạo lý đuổi khách.Khi mấy vị khách bước qua cửa, nàng còn chú ý quan sát thêm vài lần.May quá, trên mặt đất có cái bóng, cũng không đi cà nhắc, xem ra là người thật.


Có điều ăn mặc rồi hóa trang người đen người trắng thế này, đúng thật là khiến người ta rợn tóc gáy.“Các vị muốn uống trà gì, Long Tỉnh hay là Lão Quân Mi?” Chưởng quầy vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu với tiểu nhị.“Cho chúng ta một bình Lão Quân Mi đi.” Phó Yểu lên tiếng đáp.“Có ngay, tiểu nhân lập tức đi pha.” Tiểu nhị ngầm hiểu, vội lấy lá trà đi ra phòng bếp phía sau.

Chủ yếu là muốn xem thử coi đầu bếp còn ở đây không.Mà lúc này, chưởng quầy cũng đang nói lời xin lỗi: “Trong bếp không còn nhiều đồ tươi mới cho lắm, có lẽ sẽ không làm được nhiều thức ăn, mong các vị thông cảm và thứ lỗi cho bổn tiệm.”“Không sao, có thể nấu cái gì thì ăn cái đó, hương vị ngon là được.”Thấy vị khách này dễ nói chuyện như vậy, chưởng quầy cũng thả lỏng tâm trạng, không còn lo lắng như lúc đầu.Nàng sợ nhất là gặp phải khách nhân vô cớ gây rối, một lời không hợp liền động tay động chân.


Nếu hư hỏng bàn ghế chỉ là việc nhỏ, nhưng bị thương hoặc gây ra án mạng thì khác, quán rượu này của nàng đừng mong thoát khỏi tai ương.Một lúc sau, tiểu nhị nhanh nhẹn bưng bình trà tới, sau khi đặt lên bàn, chưởng quầy nói nhỏ với hắn vài câu, tiểu nhị lại lập tức lui xuống.Chưởng quầy là một người giỏi giao tiếp, nàng vừa rót trà cho ba người Phó Yểu, vừa dò hỏi bọn họ đến từ đâu.

Sau khi Phó Yểu thuận miệng bịa ra đại một địa danh, vậy mà nàng ta lại biết nơi đó, còn nói ra một số tập tục địa phương, bầu không khí nhanh chóng được khuấy động, không hề có chút lúng túng hay xấu hổ nào.“Chưởng quầy đúng là người có kiến thức rộng rãi.” Phó Yểu không tiếc lời khen ngợi.Chưởng quầy nghe vậy liền cười đáp: “Ta mở quán rượu này đã nhiều năm, tuy rằng bản thân không đi đến đâu, nhưng ít nhiều cũng nghe những người khách lui tới nói qua.”“Vậy gần đây chưởng quầy có nghe được chuyện gì mới mẻ hay không?” Phó Yểu bỗng nhiên hỏi một câu.“Nếu nói đến chuyện mới mẻ, vậy thì có rất nhiều.” Chưởng quầy kể một cách chi tiết: “Xa không nói, nhưng mới tháng trước thôi, ở nơi này của chúng ta có người bị kẻ gian hại chết, xác đã bỏ vào quan tài sắp hạ táng đến nơi, kết quả người kia đột nhiên sống lại.

Có người đồn rằng, là do vị quan chủ trên đạo quan cứu, chỉ là ta lại nghĩ khác, có lẽ ban đầu người kia chưa chết, chỉ là sống lại đúng lúc ấy mà thôi.


Nếu vị quan chủ kia mà có bản lĩnh này, vậy mọi người không cần đến chỗ đại phu khám nữa, trực tiếp dâng hương lên đạo quan là xong.”.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!