Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ta Có Một Toà Đạo Quan



Có vẻ đứa bé nhận ra câu hỏi của mình quá nhạy cảm, nó bất an nên vội nói lái qua chuyện khác: “Tam Nương tỷ tỷ, buổi tối chúng ta sẽ ngủ ở đâu?”Lúc này Tam Nương mới để ý đến hắn: “Trong tượng Tam Thanh, trống không.


Ban ngày, ở bên trong, buổi tối tùy ý, nhưng không thể, đi quá xa.”“Vâng, đa tạ Tam Nương tỷ tỷ đã chỉ bảo, đệ sẽ chú ý.”Trong phòng lại nhanh chóng rơi vào yên tĩnh.Ngày tiếp theo, ngoại trừ vợ chồng Phương Nhị đến đưa đồ ăn và những nông dân hái thuốc đi ngang qua cầu phúc, không có bất luận kẻ nào đến đạo quan để bái phỏng nữa.Lại một ngày dài trôi qua, Đại Lang không nhịn được mà ban ngày trộm mò ra, ngồi xổm trên xà nhà âm u, chờ mãi chờ mãi vẫn không thể thấy người mà nó muốn gặp.“Xem ra ta thật sự phải nuôi một tên tiểu nô lệ rồi.” Phó Yểu cảm thán một câu, thầm cảm thấy đáng tiếc: “Còn tưởng sẽ có một cái phòng ở khang trang sạch sẽ, lần này không thành công rồi.”“Chuyện này, cứ từ từ, không vội được.” Tam Nương ở bên cạnh nói một câu ý đồ trấn an.“Vội ư?” Phó Yểu cười mỉm, thản nhiên nói: “Không, ta không vội, người nên vội là các ngươi mới đúng.

Ta hiện tại là người trần mắt thịt, có thức ăn là có thể sống, nhưng các ngươi thì không, thời gian dài các ngươi không được hương khói cung phụng, tan biến chỉ là chuyện sớm muộn.


Một khi tan biến, dù là báo thù hay là chuyện gì khác, đều không còn ý nghĩa.”Đại Lang ở bên cạnh nghe được mấy lời của Phó Yểu, dáng vẻ như bừng tỉnh: “Vậy đệ và Tam Nương tỷ sẽ chết thêm một lần nữa sao?”“Ngươi nói hay lắm nhưng người sống mới gọi là chết, một người chết như ngươi chỉ có thể gọi là biến mất, mãi mãi biến mất mà thôi.” Phó Yểu vừa nói vừa duỗi cái eo: “Ta ngủ tiếp đây, không có việc gì thì đừng quấy rầy.”Khi nàng đang muốn rời đi, bỗng nhiên lại “Ồ” lên một tiếng, Tam Nương và Đại Lang không khỏi đồng thời nhìn về phía nàng.“Xem ra vận may của tên nhóc này cũng không tệ, đạo quan của chúng ta sắp được tu sửa rồi.”Sau khi Phó Yểu nói xong câu đó, khoảng hai phút sau vợ chồng Hà thợ mộc liền xuất hiện ở cửa đạo quan.

Bọn họ đều vác đòn gánh trên vai, bên trong cái sọt của mỗi người đựng đầy gạch xanh.Vừa nhìn thấy cha mẹ, Đại Lang kích động mà hét lớn “cha mẹ” sau đó chạy ra, mới được nửa đường đã bị Phó Yểu túm lấy cổ áo kéo trở về: “Võ Đại Lang ngươi muốn chết sao?”Mặt trời bên ngoài còn chưa hoàn toàn lặn xuống, vẫn còn vài vệt sáng yếu ớt ở dưới đỉnh núi.Đại Lang lúc này mới kịp phản ứng, có chút sợ hãi nói: “Đệ không cố ý, với lại...đệ họ Hà cơ.”.........Trong một khoảng thời gian ngắn, hai vợ chồng Hà thợ mộc đã vào trong đạo quan, bọn họ quỳ gối trước tượng Tam Thanh rồi thành kính nói: “Quan chủ, giao dịch mà ngài nói vợ chồng chúng ta đã nghĩ kĩ rồi, chúng ta nguyện ý tu sửa đạo quan cho ngài.

Hai ngày nay ta bận rộn mua đồ, ngày mai là có thể lên núi bắt đầu tu sửa.


Chỉ là nhà của chúng ta cũng không có nhiều tiền, không đủ để mời thợ, có lẽ sẽ sửa chậm một chút, còn xin quan chủ thứ lỗi cho.”.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!