Kiếm vừa chém xuống, gã đội trưởng lập tức biến mất tại chỗ.
“Rầm!!”
Một kiếm chém hụt của Ma Tùng Quân khiến cho cả cầu thang bị chém nát. Gã đội trưởng bấy giờ xuất hiện ngay cửa nhà trọ, ánh mắt bất định của hắn nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân. Như thể muốn nhìn xem Ma Tùng Quân rốt cuộc là kẻ nào.
Bởi vì thanh kiếm của Ma Tùng Quân sử dụng, đã bại lộ thân phận của hắn, còn có kẻ tốc hồng cũng dùng trọng kiếm kia nữa, mà thanh trọng kiếm đó chính là của Long Nguyên Giáp. Ngoại trừ tóc ra, gương mặt đó thì đúng là Long Nguyên Giáp thật.
“Ma Tùng Quân? Là ngươi? Vì sao đến tìm ta gây sự?” – Gã đội trưởng tức giận quát lên.
Advertisement
Hắn không hề để tâm đến gã thuộc hạ vừa bị chém chết của mình. Hắn chỉ đang không hiểu, vì sao Ma Tùng Quân lại tìm đến hắn? Còn có bên ngoài có gã mặc đồ đen đã quay lại.
Không đúng... ngón giữa kia, nhất định là Ma Tùng Quân. Nhưng?
Trong phút chốc gã đội trưởng bị rối não, hắn truyền âm cho Ma Pháp Sư hệ Phong của mình ở bên ngoài để hỏi tình hình. Kết cục chỉ nghe lên một tiếng nổ kinh thiên động địa.
“Quả thật là hắn?” – Gã đội trưởng nhìn khói lửa bốc lên ở dãy nhà bên cạnh, hắn thốt lên.
Bất quá Ma Tùng Quân và Long Nguyên Giáp xuất hiện lại khiến hắn bị rối não. Thế này cuối cùng là sao? Tại sao hắn lại lâm vào tình cảnh này? Thế Ma Tùng Quân và tên kia không phải là cùng một người. Khôn, vấn đề đó không quan trọng hiện tại có Long Nguyên Giáp ở đây, nhất định kế hoạch đã bị bại lộ. Hắn phải rời khỏi chỗ này để báo tin, không thể chết ở đây được.
Dù rấ rất tức giận, hận không thể bóp chết Ma Tùng Quân và kẻ mặc đồ đen kia. Nhưng điều cần thiết bây giờ chính là chạy trốn, Long Nguyên Giáp không phải là kẻ hắn có thể đối đầu, chỉ có cấp trên của hắn mới đủ khả năng đó. Nghĩ thế hắn lập tức bọc ma thuật hệ Phong lên người, sau đó nhảy lên bầu trời chạy mất.
Nói thì lâu, nhưng tất cả hàng động và suy nghĩ của hắn diễn ra không quá 2 giây. Hắn vừa chạy đi thì Ma Tùng Quân mới rút kiếm ra được khỏi đống gỗ nát ở cầu thang. Vừa ngóc đầu dậy, Ma Tùng Quân thấy Long Nguyên Giáp đã lao ra ngoài hô to:
“Quân ca, ta đuổi theo hắn, thằng này không bay xa được đâu. Đến cổng thành phía Nam đi, lũ chuột trong đây cứ để mấy người kia lo.”
Advertisement
Nghe thế Ma Tùng Quân cũng lao ra ngoài đuổi theo, nhưng còn chưa kịp đi thì hắn bị chủ quán liều mạng giang hai tay ra chặn lại trước cửa.
“Đền tiền cầu thang cho ta, các ngươi đến đây ăn uống phá phách, ta tố lên quan binh bây giờ. Mau mau... mau bồi thường đi, cả tiền ăn nữa...”
Chủ quán là một cô bé vừa thành niên chừng 16 17 tuổi, cắn răn cắn lợi nhắm chặt mắt mình lại để cản Ma Tùng Quân. Chứng tỏ con bé này rất sợ nhưng vẫn phải ngăn Ma Tùng Quân lại.
“Tính tiền cho Guild Nhâm Dần.”
Nói xong Ma Tùng Quân vòng ra cô bé đi mất.
Khi Ma Tùng Quân vừa đi xong, cô bé nhìn cái xác bị chẻ ra làm hai, nhịn không được quỵ xuống nôn ra một trận. Các khách quan bên trong cũng không còn tâm trạng ăn uống, vì thế lựa thời cơ rời khỏi mà không thèm tính tiền ăn. Nhưng phần nhiều vẫn là cố tình quỵt tiền ăn để chạy ra hóng chuyện bên ngoài.
Bất quá đã có tên để đòi nợ, nhất định phải đến Guild Nhâm Dần để đòi. Một hội Mạo Hiểm Giả, không thể nào quỵt tiền của một con nhóc như cô bé được.
Do thân thủ của Long Nguyên Giáp nhanh nhẹn hơn, nên hắn chạy trên những nóc nhà, nhảy từ nhà này qua nhà khác như ninja. Còn Ma Tùng Quân thì chạy huỳnh huỵch ở dưới, hắn bị giới hạn tầm nhìn nên không thể biết gã đội trưởng kia ở đâu. Chỉ có thể chạy theo hướng dẫn của Phiền Bỏ Mẹ từ ra đa định vị.
Trên ra đa thì gã đội trưởng đang hướng đến cổng thành phía Nam của thành An Sương. Tuy nhiên xung quanh cổng thành hiện tại bố trí rất nhiều quan binh, bọn họ sớm đã dàn thành một hàng dài cung thủ. Thấy có người bay trên trời, không cần biết địch ta, cứ thế mà bắn ra một cơn mưa tên.
Chuyến này Ma Tùng Quân không mang theo súng, bởi có mang theo hắn cũng không thể bắn trúng một người đang bay trên trời được, đến cái bia nằm yên còn bắn trượt thì nói gì đến bắn người đang bay.
Chạy đến sát bờ tường, lập tức Ma Tùng Quân tháo hết băng keo trên mặt và tóc giả ra để cho quan binh nhận ra hắn. Sau đó hắn ngẩng đầu lên trời nhìn. Chỉ thấy tên kia thế mà thành công bay ra khỏi được tòa thành.
Tức thì quan binh mở cổng cho ngựa đuổi theo. Long Nguyên Giáp cũng chạy qua cổng, hắn vác kiếm chạy huỳnh huỵch hét lên.
“Bắt hắn lại!!!”
Kế hoạch chính là không dể cho tên đội trưởng kia đào tẩu khỏi thành An Sương, nhưng mà hắn bay quá cao, bắt buộc phải ép hắn hạ cánh xuống. Nhưng cung tên lại khó có thể bắn tới.
Lập tức Ma Tùng Quân chạy lên tường thành, trên tay hắn là một trái boom đã được rút chốt. Tên đội trưởng đang bay, nhận thấy có gì đó không đúng, đột nhiên sau lưng hắn có tiếng gió rít. Hắn vừa quay đầu lại thì thấy một cục sắt bay tới trước mặt hắn tốc độ âm thanh.
“Binh!!!”
Cục sắt đập thẳng vào đầu hắn khiến hắn bất tỉnh giữa không trung, nhưng vẫn chưa dừng lại. Một vụ nổ gây chấn động màng nhĩ nổ ra ngay trên không trung.
“ĐÙNG!!!”
“Con bà nó giật mình...” – Long Nguyên Giáp đuổi gần tới nơi, bị tiếng nổ dọa cho giật bắn mình. Bất quá hắn thấy tên Ma Pháp Sư kia rơi xuống thì lập tức lao đến vị trí hắn rơi xuống, một kiếm bổ ra chém bay đầu của hắn.
“Bịch!”
Xác của tên đội trưởng cứ thế mà rơi xuống một cái bịch, còn đầu thì lăn long lóc qua một bên. Nửa gương mặt của tên đội trưởng bị nổ toác ra thành mớ thịt bầy nhầy. Nhưng vẫn còn nửa gương mặt nguyên vẹn.
“Lập tức thu dọn hiện trường tiến vào bên trong. Cái đầu này giao cho ngươi đó Xà Hải.”
Long Nguyên Giáp vừa nói xong, Xà Hải xuất hiện ngay bên cạnh Long Nguyên Giáp. Hắn đi tới nhặt cái đầu của gã đội trưởng, rồi nhét một cái huy hiệu vào miệng của gã ta. Sau đó Xà Hải dựa vào màn đêm, hắn cúi thấp người, chạy dưới những tán cỏ cao đến đầu gối. Nếu chỉ đứng dưới mặt đất mà nhìn, không ai có thể phát hiện ra Xà Hải.
Bên ngoài chạy đến vài quan binh gom lấy cái xác không đầu của tên đội trưởng rời đi. Ma Tùng Quân đứng đó đực mặt ra nhìn, ủa vậy là xong rồi đó hả?
“Đùng đùng đùng đùng...”
Bấy giờ trong thành vẫn còn vang lên tiếng nổ. Chắc hẳn là tác phẩm của Huyết Phong rồi, thằng này rõ ràng có thể đánh tay không, boom đưa cho hắn chỉ là hàng dùng để đánh lén thôi. Đúng lý ra chỉ cần ném một quả là xong, thằng này ném nhiều như thế là muốn trở thành phần tử khủng bố đúng không?
Ma Tùng Quân thở dài một tiếng, nhìn thanh nhiệm vụ không ngừng được hoàn thành.
[Ma Pháp Sư Thượng cấp: 1/1
Ma Pháp Sư Trung cấp: 8/14]
Vậy là chỉ còn 6 tên Ma Pháp Sư Trung cấp nữa là xong nhiệm vụ. Bất quá hắn cũng chẳng muốn giết mấy đứa tàn phế sắp chết cho lắm. Nhưng Long Nguyên Giáp đã nói trước với hắn, dù không giết mấy kẻ đó, thì thành chủ cũng đem ra treo cổ, thôi thì giết luôn coi như làm phước cho chúng nó đỡ bị tâm lý dày vò trong phòng giam khi chờ đợi cái chết.
Ban nãy bắt được tên đội trưởng kia thật đúng là may mắn. Bởi hắn hoàn toàn không hề muốn tấn công, mà lựa chọn bỏ chạy ngay từ đầu. Đây chính là sơ hở duy nhất của kế hoạch, do đó ban đầu Ma Tùng Quân mới khiêu khích hắn.
Cuối cùng thằng này quyết đoán bỏ đi mặt mũi để chạy thật, đã thề sống thề chết giết mình, thế mà chỉ vừa gặp Long Nguyên Giáp đã vứt hết mọi thứ sau đầu để chạy trước. Thành ra kế hoạch không đi theo dự kiến, vì thế hắn mới còn dư sức để tăng độ cao bay qua khỏi tường thành được. Nếu hắn tiếp một hai đòn của Long Nguyên Giáp, chưa chắc hắn có thể bay ra khỏi tường thành.
Kể ra Ma Tùng Quân cũng liều mạng, hắn bay cao đến 50m, mà tường thành cao chỉ có 9m. Để chọi lên được độ cao kia, Ma Tùng Quân phải kết hợp cả Phách Không Thần Quyền, nhưng thay vì đấm thì hắn dùng để chưởng.
Chỉ là hắn sợ lực tác động mạnh quá sẽ kích nổ quả boom luôn. Nhưng may là lực tác động không lớn, nhưng lực đẩy lại cực kì mạnh. Kết quả Ma Tùng Quân ném quả boom như là bắn một viên đạn hình boom thẳng vào đầu hắn ta vậy. Boom chạm đầu đã đánh ngất hắn ở trên không rồi, còn nổ thêm một phát nữa coi như xuống cho Mạnh Bà đút cháo luôn.
Thêm một phần may mắn nữa là một phát đó trúng đích, so với tỷ lệ bắn trúng mục tiêu của Ma Tùng Quân thì đúng là kỳ tích.
Nói gì thì nói, kết quả của trận này diễn ra nhanh hơn Ma Tùng Quân nghĩ. Cứ tưởng sẽ được đánh một trận với tên kia, nhưng không sao. Dù gì vẫn còn một trận với Hỗn Nguyên Hội nữa, kế hoạch của Long Nguyên Giáp hiện tại mới chỉ bắt đầu.