Chương 875
Hai hài tử cảm thấy sợ hãi, trốn sau lưng ma ma.
Lâm Thanh càng cười: “Ma ma, ngươi chuẩn bị đưa hai vị tiểu điện hạ đi đâu vậy?”
Ma ma nghe xong lời này, trong lòng lộp bộp một tiếng, chỉ có thể lui về đẳng sau.
Hai hài tử cũng nhận ra có điều gì đó không ổn, lập tức nâng bắp chân chạy trở về.
Lê vương phi đang khóc đến thương tâm trong sân, chợt nghe thấy tiếng động, hoá ra là hai hài tử quay lại.
Sắc mặt nàng ta trầm xuống: “Hai đứa quay trở lại làm gì, mau nghe lời chút đi”
Mộ Dung Nhật chỉ ra bên ngoài: “Mẫu thân, bên ngoài có người đến”
Lê vương phi mở to mắt, quả nhiên thấy Lâm Dật Chu mang người tiến vào.
Ma ma bị doạ sợ đến mức đứng sang một bên, không dám lên tiếng.
“Lâm tiên sinh, ngươi có ý gì? Từ trước đến nay, điện hạ đều coi ngươi là tri kỷ, là thân tín, luôn luôn ưu ái ngươi. Chẳng lẽ vào thời điểm mấu chốt như vậy, ngươi cũng muốn phải bội ngài ấy sao?”
Lâm Dật Chu nhàn nhạt liếc Lê vương phi một cái: Vương phi, điều ngài nói sai rồi, thần không có phản bội điện hạ vào.
thời điểm mấu chốt này, mà là… từ đầu đến cuối, thần không phải là người của vương gia. Lê vương phi, muốn trách thì trách vương gia dễ bị thuyết phục, người ngoài mới dụ dỗ vài câu đã cắn câu ngay, không thể trách người khác được”
Lê vương phi khàn giọng hét lên: “Lâm Dật Chu! Sao ngươi có thể đối xử với ngài ấy như vậy. Ngài ấy đã làm gì có lỗi với ngươi sao, chẳng trách ngài ấy nói rằng sau ngày Thần Vương trở thành thái tử sẽ không dung túng cho ngài ấy, hoá ra từ đầu đến cuối đều là cạm bây của các ngươi. Ngươi là người của nhà họ Liên?”
Lâm Dật Chu xoa xoa ngón tay, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Hắn ta giơ tay ra lệnh cho người đứng phía sau: “Đưa Lê vương phi và hai vị tiểu điện hạ đi, đã đến lúc gia đình đoàn tụ rồi”
Không lâu sau, Lê vương phi bị đưa vào trong đại lao.
Nhưng vì hai hài tử còn quá nhỏ nên chúng được đưa ra ngoài, do ma ma mang theo.
Quả nhiên Lê Vương đã ở trong lao.
Khoảnh khắc nhìn thấy Lê vương phi, đôi mắt của Lê Vương đột nhiên đỏ lên.
“Vương phi, bổn vương có lỗi với nàng. Ngay từ đầu, bổn vương nên nghe lời nàng thay vì tin tưởng người khác. Bây giờ nàng và các con bị liên luy, bổn vương khó mà thoát tội”
Lê vương phi nén nước mắt, nắm chặt tay hắn.
“Đừng nói nữa, bây giờ nói gì thì cũng đã muộn rồi. Thiếp chỉ mong khi chúng ta vào kinh gặp mặt phụ hoàng, nói rõ tiền căn hậu quả cho phụ hoàng biết, phụ hoàng có thể nể tình máu mủ mà cho chúng ta một con đường sống”
May mắn thay, cuộc nổi loạn vẫn chưa hoàn toàn được thành lập.
Chỉ cần chưa đạt đến thời điểm xung đột vũ trang thì vẫn còn có đường lui.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!