Chương 549
Toàn bộ quá trình im lặng, một chút động tỉnh cũng không có.
Lý Mặc mang hai long vệ lẻn vào hậu viện, trong khi những người khác đang túc trực trên mái hiên.
Cũng coi như là hắn vận khí tốt.
Hoa sen này không phải thứ bình thường, nhất định phải đặt ở nơi ẩm thấp.
Trong căn phòng khắp nơi đều là lồng và lò sưởi, nếu như muốn băng trong vai nước không tan, chỉ có thể đem đồ đặt ở bên ngoài.
Lý Mặc trong nháy mắt đã nhìn thấy màu đỏ tươi trong đêm đen.
Trong mắt hắn lấp lánh chút ánh sáng, đưa tay ra như thể bị mê hoặc.
Chỉ là không ngờ rằng đóa hoa sen đó vừa bị bàn tay phải của hắn nắm lấy.
Phần trên của thân hoa mỏng manh hoàn toàn vỡ ra trong tầng bằng, từ phía dưới bay ra một mũi tên lạnh lùng.
Lý Mặc nhanh tay nhanh mắt muốn tránh ra, bất lực mũi tên bay nhanh hơn hẳn.
Đợi đến khi Long về muốn ra tay ngăn cản thì đã quá muộn rồi.
“Chủ tử!”
Long vệ thấp giọng gọi. Đồng thời với lúc này, cơ quan này cũng đã kinh động đến hộ vệ trong vương phủ. Ngay tức khắc, vương phủ vốn dĩ im lặng đã trở nên hỗn loạn.
Tất cả hộ vệ trong viện toàn bộ đều vội vàng chạy tới.
“Hộ tống chủ tử đi!” Long vệ không nói lời nào, một trái một phải đỡ lấy cơ thể Lý Mặc. Bọn họ phi thân nhảy lên mái nhà, nhưng vô số ám tiễn lại bay tới.
Những ám vệ còn lại lần lượt vượt tới phía trước Lý Mặc, rút kiếm, chém từng lớp mũi tên lạnh lùng ra.
Bên ngoài vương phủ, cũng có rất nhiều người bao vây. Long vệ trong lòng thầm nghĩ không hay, thổi mấy tiếng huýt gió về nơi cách đó không xa.
Câm Dương mí mắt giật giật, ra lệnh cho Phượng vệ bên cạnh: “Không hay, nhanh đi cứu giá!” “Tùng tùng tùng!”. Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Mộ Dung Bắc Uyên bị đánh thức từ trong đêm tối.
Triệu Khương Lan lẫn người dụi mắt: “Có chuyện gì vậy?”
Mộ Dung Bắc Uyên cao giọng hỏi bên ngoài: “Muộn như vậy rồi, có chuyện gì sao?”
Giọng nói của thị vệ bên ngoài có chút lo lắng: “Bẩm vương gia, vừa rồi có người từ Kinh Triệu Phủ bẩm báo nói rằng hoa sen Tịnh Đế Hồ Điệp của Vũ Vương Phủ đã biến mất rồi. Có người nửa đêm thâm nhập vào Vương Phủ, trộm đi hoa sen quý giá kia”
Nghe thấy lời này, Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan hoàn toàn hết buồn ngủ. Mộ Dung Bắc Uyên ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng. Là ai gan to tày trời, dám đến vương phủ lấy trộm thứ như vậy?
Rốt cuộc còn để cho đối phương thành công, những thị vệ của Vũ Vương Phủ đã làm cái gì!
Triệu Khương Lan cũng vô cùng ngạc nhiên.
Mặc dù thế giới bên ngoài mô tả bông hoa sen này thật là kỳ diệu, nhưng suy cho cùng có rất ít người biết được tác dụng thực sự của nó.
Bạn có thể lấy đồ đi từ trong quân hộ vệ của Vũ Vương Phủ, lại lịch của đối phương là gì? Vốn dĩ chuyện như vậy, Tần Nguyên cũng không dám kinh động đến Mộ Dung Bắc Uyên.
Chỉ là người của Vũ Vương Phủ nói rằng ngày mai hoa sen đó sẽ được đưa đến hoàng cung để dâng lên hoàng thượng.
Hơn nữa, Thần Vương Điện hạ cũng rất quan tâm đến Hoa sen, cho nên Tần Nguyên mới vội vàng phải người đi báo tin.