Chương 212
Mà người tên Hồng Mai này, ngược lại có thể lấy ra chơi đùa.
Lúc sắp đi, cả nhà Định Sơn Hầu tiễn họ ra cửa.
Tiểu hầu gia đi cuối cùng, Khê Hà và Hồng Mai vốn dĩ đi cùng nhau.
Khê Hà nhân lúc xung quanh không có ai, lén lút đưa chân ngắng Hồng Mai.
Nàng ấy nhất thời không để ý, thấp giọng kêu lên một tiếng, suýt nữa té ngã.
Có điều một đôi tay lập tức ôm lấy eo nàng ấy.
Hồng Mai quay đầu nhìn thấy gương mặt của tiểu hầu gia, vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, lập tức đứng thẳng dậy, thấp giọng nói một câu: “Đa tạ tiểu hầu gia.”
“Không cần khách sáo” Bàn tay mập mạp của nam nhân ấn vào eo nàng ấy.
Nàng ấy run lên, cảnh giác siết chặt tay, may mà không ai chú ý cảnh này, hắn ta cũng rất nhanh buông tay.
Không biết tại sao, Hồng Mai luôn cảm thấy ánh nhìn cuối cùng của tiểu hầu gia cực kỳ gai mắt, giống như đang nhìn con mồi.
Nhưng nàng ấy lại không dám mạo muội nói với Triệu Khương Lan, có lẽ do nàng ấy nghĩ nhiều.
Rất nhanh, bảng hiệu của Niệm Di phường đã bị gỡ xuống.
Bảng hiệu “Đan tâm” tạm thời chưa được treo lên, để chuẩn bị cho tiệm mới, nhóm người Tiểu Tửu cực kỳ bận rộn.
Triệu Khương Lan mỗi ngày đều thảo luận phong cách sản phẩm với họ, sau đó gửi bản vẽ hoàn thiện đến tác phường định chế để gia công.
Chủ của tác phường là nữ nhân đang ở góa, lúc trước Tiểu Bàn từng đưa bản vẽ qua đó một lần, thời gian hai người trò chuyện hơi lâu một chút, trên phố đã có người bắt đầu nói lung tung.
Cho nên bà chủ thương lượng, sau này liệu có thể để một cô nương đến đưa đồ không.
Triệu Khương Lan không muốn người khác biết nàng mới là bà chủ đứng sau, liền bảo Hồng Mai đưa qua đó.
Tác phường nằm trong một con hẻm nhỏ hẹp, xe ngựa không vào được, lần nào xa phu cũng dừng trước hẻm chờ đợi.
Hồng Mai đi được mấy lần quen cửa quen nẻo, nhưng không ngờ có một ngày khi đến đó lúc gần tối, lại bị người ta ngăn lại.
Người ngăn nàng ấy là hai nam nhân, Hồng Mai không nhìn rõ tướng mạo, bởi vì bị cản đường muốn tránh đi, lại bị người ta kéo tay áo.
Hồng Mai giật mình, đột nhiên nghe thấy bên tai truyền đến ngôn ngữ lưu manh của nam nhân: “Cô nương thật xinh đẹp, trễ như vậy rồi còn đi đâu vậy, theo gia về nhà được không?”
“Các ngươi buông ra!” Hồng Mai chưa từng gặp trường hợp như vậy, bị dọa cho run rẩy, muốn lớn tiếng kêu cứu.
Chính vào lúc này, Hồng Mai đột nhiên bị người ta kéo ra sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!