Chương 1769
Hắn vội vàng buông đồ trong tay, lập tức chạy đến gần: “Không sao chứ, ngươi thế nào rồi?”
“Ta, ta khó chịu.”
Nhìn đối phương nói một cách khó khăn, Lưu Chương vội nhắc: “Được rồi, ta biết rồi, ngươi nằm xuống đi, đừng nói gì cả!”
“Đại phu, ta là Lưu An Ninh, nhà ở số mười bảy phố Bắc Lý…”
Lưu Chương gật đầu: “Chúng ta là họ hàng xa, đều họ Lưu!”
“Nghe ta nói, trong nhà ta còn mẫu thân hơn bảy mươi tuổi, không còn ai cả. Nếu ta, ta chết, cầu xin các ngươi thay ta chăm sóc mẫu thân.”
Hăn vừa nói hết câu, nước mắt Lưu Chương đã rơi xuống.
“Sẽ không chết đâu, ta đi sắc cho người một chén thuốc, uống xong là ổn rồi.”
Đối phương không chịu buông tha: “Ngươi đồng ý với ta trước đã, ta biết ta không còn sống bao lâu nữa.”
Lưu Chương khóc không thành tiếng, gật đầu đồng ý hắn.
“Cảm, cảm ơn ngươi.”
Sau khi nhận được lời hứa, cánh tay của người đó buông thõng xuống.
Vừa rồi hắn còn dùng sức kéo lấy tay áo Lưu Chương, hiện tại hình ảnh đó đã dần dần tan biến giống như ảo ảnh.
“Không được, không được chết!”
Lưu Chương vội vàng bắt mạch cho hắn, nhưng đáp lại chỉ là cảm giác yên tĩnh đến lạ thường.
Giống như trái tim hắn lúc này, hoàn toàn yên tĩnh, từ nay về sau sẽ không còn đập nữa.
“Không! Tại sao! Tại sao lại thế này!”
Cho dù đã thấy nhiều cảnh sinh ly tử biệt, nhưng khi trơ mắt nhìn một người đang sống sờ sờ bên cạnh đột nhiên ra đi, hắn vẫn không thể chấp nhận nổi.
Nhìn thấy khung cảnh này, mọi người xung quanh đều rơi lệ.
Thương cảm cho người ra đi, nhưng có ai là không thương cảm cho chính mình.
Hôm nay là người đứng nhìn, nhưng biết đâu ngày mai sẽ trở thành người nằm xuống.
“Triệu công tử, tâm trạng Lưu đại phu không ổn định, lúc ăn cơm cũng không đến. Sau khi có người bệnh nọ chết, tinh thần của hắn đã suy sụp, bây giờ ngay cả một câu hắn cũng không chịu nói.”
Trên bàn cơm, có người không kiềm chế được lau khóe mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!