Chương 1482
Có lẽ vận mệnh muốn kêu gào, càn quét trong quỹ đạo cuộc đời nàng, nhưng may thay, bọn họ đều có đủ sự dũng cảm, ung dung đón nhận mọi khổ đau và mọi quả ngọt.
Triệu Khương Lan không thể không nhớ lại, ngày này năm ngoái, là ngày mà sứ giả Vinh Dương đến Thịnh Khang.
Nhưng mà năm đó, Mặc đã che giấu đi thân phận hoàng đế của mình, đích thân xuất hiện trước mọi người dưới thân phận là một thương gia hoàng tộc. Linh tính nàng ấy nhận thức được, những nghi ngờ mà Lý Mặc dành cho nàng, có lẽ bắt đầu từ buổi yến tiệc đêm giao thừa hôm ấy.
Mầm họa này chính là được gieo từ ngày này năm trước.
Bọn họ đêm nay muốn ở lại trong cung đón giao thừa.
Vừa nghĩ đến thời khắc này của năm sau, nàng không thể giống như bây giờ, không chút do dự mà ở bên Mộ Dung Bắc Uyên, Triệu Khương Lan có chút thổn thức. Mộ Dung Bắc Uyên cũng cảm thấy điều đó, nắm chặt lấy tay nàng.
“Đừng lo, ta biết nàng đang nghĩ gì. Nếu như năm sau nàng không thể vào cung cùng ta, vậy thì đợi khi yến tiệc kết thúc, ta sẽ lập tức trở về đón giao thừa cùng nàng.”
Nghe hắn nói vậy Triệu Khương Lan liền nở một nụ cười mỉm.
“Đây là đạo lý gì vậy chứ, không hợp quy củ.”
“Ta đã cả gan làm loạn đến bước này, còn phải chú trọng đến những lễ nghi đó để làm gì.
Triệu Khương Lan bị hắn dùng áo choàng ôm chầm vào người, tuy bên ngoài cửa sổ gió lạnh thấu xương, nhưng trái tim nàng lại ấm áp đến lạ thường.
Cách đó không xa, có một người đã chứng kiến toàn bộ cảnh này.
Nhìn thấy bọn họ quyến luyến nhau, Mộ Dung Bắc Quý ngoảnh mặt làm thinh, trong lòng càng thêm khó hiểu.. Không đúng, chuyện này có chút bất thường.
Tại sao bây giờ sứ giả Vinh Dương lại ở trong kinh thành rồi, với sự coi trọng mà Mộ Dung Bắc Uyên dành cho Triệu Khương Lan, thì bây giờ Mộ Dung Bắc Uyên nên đánh một trận ra trò với Chiêu Vũ để mới phải.
Nhưng tại sao hắn lại chả có động tĩnh gì?
Thái độ của Chiêu Vũ để cũng rất kỳ lạ, đã đến nước này rồi còn dung túng họ công khai thân mật với nhau, người ấy rõ ràng không để tâm đến chuyện này, thế không phải phụ hoàng không định để Triệu Khương Lan đi hòa thân trước hay sao?
Mộ Dung Bắc Quý cũng không quên những dặn dò của Trữ quốc công trước đó.