Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sủng vợ lên trời

Sau khi ăn tối xong, Lục Triều Dương
chủ động đi rửa bát, Đường Ngọc Sở thì
chịu trách nhiệm lau khô bát đĩa đã được
rửa sạch sẽ.
Hai người đều không nói gì, bầu không
khí trong phòng rất yên tĩnh và ấp áp.

Đường Ngọc Sở nghiêng đầu nhìn
dòng nước chảy qua hai tay anh, ngón tay
anh thon dài nhìn rất đẹp.

Đôi tay như vậy mà lại dùng để rửa
bát, đúng là phung phí của trời.

Nấu cơm rửa bát, những công việc
hoàn toàn không phù hợp với thân phận
của anh, nhưng anh cũng biết làm.

Nếu như cô không quen anh, hai người
không kết hôn, nếu như ai đó nói với cô
Lục Triêu Dương Tổng Giám đốc của
Hoàng Đình biết nấu cơm rửa bát, chắc
chắn cô sẽ cho rằng đối phương là kẻ
ngốc.

`
Người không biết làm việc nhà mới
đúng là hình tượng của Tổng Giám đốc.
Có điều, sau khi cô kết hôn, ý nghĩ này
của cô đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Hóa ra con cưng của ông trời như anh

cũng có những khía cạnh bình thường như
Vậy.

Nghĩ đến điều ấy, cô không nhịn được
khẽ cười một tiếng.

Sao thế?” Lục Triều Dương quay đầu
lại nhìn cô khẽ hỏi.

‘Không có gì.’ Đường Ngọc Sở lắc đầu:

“Chẳng qua là em cảm thấy anh hơi không
chân thật.”

Lục Triều Dương lắng lặng nhìn cô,
ánh mắt anh sâu như biển.

Cô bị anh nhìn như vậy thì hơi xấu hổ,
vội vàng quay đầu sang một bên rồi giục
anh: “Rửa bát đĩa nhanh lên.”

Bông nhiên vòng eo cô bị ôm chặt, cô
vừa kinh ngạc quay đầu lại thì ánh mắt đã
bị che phủ, anh cúi đầu xuống hôn lên đôi
môi khẽ cong lên của cô.
Môi anh khẽ mút lấy môi cô, triền
miên hết lần này đến lần khác, vô cùng
dịu dàng.

Rất lâu sau, anh mới lưu luyến rời khỏi
môi cô, rồi kéo cô vào trong ngực mình.

Đường Ngọc Sở ngoan ngoãn dựa vào
ngực anh, bên tai cô là tiếng trái tim anh
đang đập rất mạnh mẽ.

Tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô,
cứ ôm nhau như vậy một lát, sau đó anh
mới cất tiếng nói trầm thấp dễ nghe của
mình lên phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng
bếp.

“Như vậy đã cảm thấy chân thật
chưa?”

Đường Ngọc Sở sửng sốt một lát sau
đó mới kịp phản ứng lại, hóa ra vì câu nói
kia cho nên anh mới hôn cô.

Cô không nhịn được cất tiếng cười:
“Chân thật, vẫn luôn rất chân thật.”

Lục Triều Dương khẽ cười thành tiếng
sau đó buông cô ra nói: “Rửa bát đi.”

Đường Ngọc Sở: “…”

Bầu không khí đang rất tình cảm lại bị
hai chữ ‘Rửa bát kia phá hủy, cô khẽ thở
dài một tiếng như có như không.

Sau khi tắm rửa xong đi ra ngoài,
Đường Ngọc Sở nhận ra Lục Triều Dương
không có trong phòng ngủ.

Cô nhíu mày quay người đi ra khỏi
phòng.

“Ừ, cho dù đối phương ra giá bao nhiêu
đều mua lại hết.”

Lục Triều Dương thấp giọng nói với
Lục Thanh Chiêu qua điện thoại.

“Anh, như vậy đối phương sẽ cố tình
lên giá đó.” Giọng nói của Lục Thanh
Chiêu mang theo chút lo lắng.

“Không sao cả, chỉ cần người ta sẵn
lòng ra tay là được.” Anh không sợ đối
phương ra giá cao mà chỉ sợ đối phương
không muốn bỏ ra.

“Em biết rồi, em sẽ làm như lời anh
-_ dặn dò.”

Lục Thanh Chiêu trả lời rất nghiêm túc,
nhưng ngay sau đó anh ta lại đổi giọng:
Anh, anh vì yêu mà muốn tiêu tiền như

rác đấy à.”

Giọng nói của anh ta mang theo vẻ
chế nhạo.

Yêu?

Ánh mắt Lục Triều Dương nhìn vào
tấm ảnh chụp đang đặt trên bàn, là ảnh
chụp chung của anh và Đường Ngọc Sở.

Tấm ảnh này được chụp vào hôm anh
và cô đi chơi công viên.

Cô cười rất vui vẻ, cười giống như một
đứa bé vô cùng ngây thơ trong sáng.

Trái lại, anh chỉ cười mỉm thôi, nhưng

cũng có thể thấy rõ, tâm trạng của anh rất
tốt.

Sau khi cô đi rửa ảnh, còn cố ý mua
một cái khung hình rồi đặt khung ảnh này
lên trên bàn làm việc của anh.

Cô nói: “Đế tấm ảnh ở đây, sau này khi
em không ở bên cạnh, anh cũng có thể
nhìn vật nhớ người.”

Nghĩ đến điều ấy, anh khẽ cười thầm,

đôi mắt anh nhìn chăm chú vào cô gái

đang cười sáng lạn trong tấm ảnh, trong
mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng.

Cô bước vào thế giới của anh, giống
như một mặt trời bé nhỏ sưởi ấm thế giới
lạnh như băng này.

Ở đầu bên kia điện thoại, Lục Thanh
Chiêu chờ mãi vẫn không nghe thấy tiếng
anh trai mình trả lời, anh ta nghi ngờ cất

tiếng hỏi: “Anh, anh vẫn đang nghe đó
chứ?”

Phía bên kia vẫn im lặng như tờ, ngay
khi Lục Thanh Chiêu chuẩn bị cúp điện
thoại, thì giọng của anh mới vang lên.

Thanh Chiêu, nếu như cuối cùng
Đường Thị vẫn rơi vào trong tay Cố Ngọc
Lam, thì đến lúc đó em về nhà họ Lục đi.”

Anh, anh quá độc ác!”
Đối với tiếng kêu rên truyền đến từ bên
kia điện thoại, Lục Triều Dương coi như

không nghe thấy, nói xong anh trực tiếp
cúp điện thoại.

Lúc ấy ở ngoài cửa ra vào có một dáng

người mảnh mai yên lặng đứng ở đó, cánh
cửa khép hờ ngăn chặn tầm mắt của Lục

Triều Dương cho nên anh không phát hiện
ra.

Cô mím chặt môi, trái tim bị những lời
anh nói làm rung động, rất lâu sau vẫn
chưa thể trở lại bình thường được.

Cô đứng thêm một lát nữa, sau đó mới
quay người trở về phòng.

Trong căn phòng yên tĩnh, tấm rèm
được kéo lại, ánh sáng mờ mờ, chỉ có một
bóng đèn treo trên tường là sáng rực rỡ.

Lục Triều Dương nhẹ nhàng đẩy cửa
vào phòng, ánh mắt nhìn về phía chiếc
chăn nhô lên trên giường, trong đôi mắt
sâu thắm đen tuyền ấy rất khó để nhận ra
một chút cảm xúc nào.

Anh khẽ đóng cửa lại, rồi đi đến bên
giường cúi đầu xuống, nhìn vào gương
mặt đang ngủ rất ngon của cô.

Trái tim anh hơi rung động một chút,
anh cúi người, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn

lên trán cô.

Lông mi hơi run rẩy, Đường Ngọc Sở
năm vội vàng chặt tay mình lại, dường
như cô có thể cảm nhận được hơi thở ấm
áp của anh đang thở ra trên mặt cô.

Cô rất căng thẳng, lo lắng anh sẽ phát
hiện cô đang giả vờ ngủ.

May mắn, rất nhanh sau đó anh đã
tránh đi,

Cô thầm thở phào nhẹ nhõm, còn anh
thì nằm xuống bên cạnh cô.

Có lẽ vì lo sợ mình sẽ đánh thức cô,
cho nên anh cũng không ôm cô ngủ giống
như ngày thường.

Tay cô năm chặt lấy ga trải giường,
xiết chặt rồi lại buông ra.

Sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, cô hít
sâu một hơi rồi xoay người qua ôm lấy
anh.

Lục Triều Dương sửng sốt một chút,

sau đó trên khóe môi anh bỗng nở nụ
cười nhẹ nhàng.

Anh kéo cô vào trong ngực: “Sao em

vấn chưa ngủ?”

“Không ngủ được.” Cô nhăn nhó chui
vào ngực anh rồi đáp lời.

“Sao thế?”

Vấn là giọng nói dịu dàng như trước.

Đường Ngọc Sở cảm thấy trái tim
mình đập thình thịch, cánh tay đang ôm
anh không khỏi ôm chặt hơn.

“Triều Dương.” Cô khẽ gọi anh một tiêng.

“Em nghe thấy hết rồi.”

Anh yên lặng một lúc lâu, sau đó mới
mở miệng hỏi: ‘Em không vui à?”
Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không.”
Ngừng một lát, cô lại nói tiếp: “Đường
Thị là tâm huyết của ba em, em không
cho phép nó rơi vào tay kẻ khác. Cho dù

ba em có tỉnh lại hay không, thì em sẽ
giúp ông ấy bảo vệ tốt Đường Thị…”

“Cho nên…”

Cô ngẩng đầu nhìn anh, còn anh thì

hơi cúi mặt xuống, hai người mặt đối mặt
với nhau.

“Em rất vui vì có anh giúp em.”

Anh hơi mỉm cười: “Anh cũng rất vui
khi thấy em vui vẻ.”

Một câu nói hơi vòng vo khiến Đường
Ngọc Sở bật cười.

Trông thấy chiếc má lúm đồng tiền
xinh xinh của cô, trái tim anh bắt đầu
nhộn nhạo.

“Vẫn không ngủ được à?” Anh hỏi.

“Hả?” Đường Ngọc Sở vẫn chưa kịp
phản ứng lại.

“Vậy chúng ta làm chút việc giúp dễ
ngủ hơn nhé.”

Khóe môi anh cong lên lộ ra nụ cười
mang ý nghĩa sâu xa, rồi sau đó anh lật
người đè cô xuống dưới người mình bắt
đầu hôn lên môi cô.

Công ty giải trí Đường Hải mua được
một cốt truyện đang rất nổi tiếng trên

mạng, chuẩn bị tự mình đầu tư để quay
một bộ phim truyền hình đắt giá.

Đây là một bộ phim truyền hình chưa
quay đã được rất nhiều người chú ý đến.

Dù gì thì đạo diễn của bộ phim cũng là
đạo diễn nổi tiếng Lâm Thành, nam chính
và nữ chính cũng là diễn viên trẻ đang rất
nổi tiếng.

Chẳng trách chưa quay mà đã nổi.

Mỗi công ty giải trí đều đang nghĩ
cách để nhét diễn viên nhà mình vào
trong bộ phim này, chỉ cần sau khi bộ
phim này nổi tiếng, thì các diễn viên trong
phim, dù là vai phụ chắc chắn cũng sẽ nổi
tiếng thêm không ít.

Hiện giờ muốn xây dựng một ngôi sao
nổi tiếng rất khó, làm gì có ai không muốn
mình dân dần nổi tiếng, dần dần được chú
ý hơn chứ?

“Tôi nhất định phải diễn vai nữ số hai.”

Cố Ngọc Lam nói với quản lý của mình

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!