Chương 574:
của cô chắc chắn khó tránh khỏi trở nên dữ dội hơn một chút. Mồ hôi lạnh trên trán tuôn ra ngay lập tức, liên tục chảy xuống dọc theo đường viền khuôn mặt.
“Cô Cố, cô có biết ai đã bắt cô lúc đó không? Nói cho tôi biết, tôi sẽ bắt toàn bộ bọn họ” Bác sĩ tuần tự hỏi.
Cố Tiểu Mạch nắm chặt chăn bông, môi mấp máy không ngừng: “Tôi, tôi không biết, tôi không biết là ai.”
Cố Tiểu Mạch dường như lại lần nữa quay trở lại tầng hầm, đi đi lại lại với sợi dây xích quanh mắt cá chân. Suốt ngày đối mặt với hai người đàn ông mặc đồ đen, một trong số đó không hài lòng là đánh cô nhừ đòn.
Nam Thần An näm chặt tay Cố Tiểu Mạch, nhiệt độ ấm áp trong lòng bàn tay truyền đến, mỗi lần đều dịu dàng gọi: “Tiểu Mạch, đừng sợ, đừng sợ.”
Bóng hình ghi tạc trong lòng, in dấu ấn sâu đậm.
Nam Thần An ôn tồn an ủi. Bác sĩ tiếp tục hỏi vài câu, cảm xúc của Cố Tiểu Mạch quá cực đoan không thể hợp tác được.
Việc điều trị vào ban đêm chỉ có thể tạm thời kết thúc, bác sĩ bước.
đến cửa sổ, nói với Nam Thần An một cách bình tĩnh: “Cô Cố bây giờ đang ở trong trạng thái trốn tránh những điều đó. Như anh Nam nói, sự việc ở lễ khai trương giống như cầu chì, kích thích và đánh sụp nội tâm cô ấy. Cô Cố không thở được, cổ họng như bị bóp nghẹn lại, làm nảy sinh ý định muốn trốn tránh. Nhưng cũng có những thứ mà cô không thể từ bỏ, giống như người mà cô gọi trong giấc mơ…”
Lời vừa dứt, ánh mắt Nam Thần An hiện lên vẻ u ám. Cái tên mà cô vừa gọi trong mơ chính là Mộ Bắc Ngật.
Mộ Bắc Ngật, gia họ Mộ và Cố Lan Tâm khiến cô toàn thân thương tích. Nam Thần An yêu thương cô ấy như vậy, thậm chí không đành lòng để Cố Tiểu Mạch quay lại đối mặt với những chuyện ở Kinh Đô.
Anh ta nheo mắt: “Anh có chắc là cô ấy muốn chạy trốn khỏi nơi đó không?”
Nhà họ Cố.
Bởi vì Mộ Bắc Ngật đang ngồi trên sô pha trong phòng khách, bầu không khí căng thẳng như dây đàn, chỉ cần có chút sai sót là sẽ bùng nổ.
Cố Lan Tâm hai mắt đỏ hoe. Cô ta ngây ngốc ngồi đó, đôi mắt cô độc, bất lực thỉnh thoảng nhìn về phía Mộ Bắc Ngật, lại không ngờ rằng Mộ Bắc Ngật đã hiểu hết mọi chuyện!
“Mộ tổng, hôm nay Lan Tâm xảy ra chuyện. Cậu đột nhiên quan tâm đến, con bé rất vui” Cố Chấn Hải chú ý đến ánh mắt của Mộ Bắc Ngật, kín đáo nói.
Mắt Mộ Bắc Ngật như băng sương, nhìn chằm chằm vào bộ ấm trà trước mặt, cười mỉa mai: “Ông Cố và bà Cố cùng nhau bày ra một màn kịch, nhưng cuối cùng lại làm tổn hại đến chính con gái mình. Ông Cố còn cười được không?”
Những lời này vừa dứt, cái vẻ nịnh nọt của Cố Chấn Hải lập tức cứng đờ. Dịch Bách đang đứng bên cạnh anh bước tới, cắm ổ USB flash vào máy tính, bên trong phát ra âm thanh.
Cảnh Hoàng Mai chật vật trong biệt thự nhà họ Mộ đều được ghi lại, giờ phút Cố Chấn Hải không còn cơ hội để làm bộ trước mặt Mộ Bắc Ngật.
Nhìn sắc mặt của bọn họ càng ngày càng tệ, Mộ Bắc Ngật chậm rãi đứng lên, liếc mắt nhìn từ trên xuống: “Hoàng Mai đã bị đưa đến bệnh viện tâm thần. Cố Chấn Hải, lý do vì sao tôi không giải quyết luôn ông, ông nên biết, trong vòng ba ngày, nếu không có tin tức gì về tung tích của Cố Tiểu Mạch, cả nhà họ Cố có thể biến mất khỏi Kinh Đô mãi mãi Chân của Cố Chấn Hải yếu dần, đứng tại chỗ suýt ngã, không nói được lời nào. Cố Lan Tâm cũng đứng dậy giả vờ đau khổ: “Bắc Ngật, em mới là người bị hại, tại Cố Tiểu Mạch kéo em vào phòng, khiến em bị những người đó xâm hại. Anh có thể nể mặt em…”
Cố Lan Tâm còn chưa dứt câu, Mộ Bắc Ngật đã cong môi lên, chế t mũi cô là cái thá gì?”
Mộ thị đứng vững ở Kinh Đô bao năm không suy. Nếu ông Cố không tin, ông có thể thử xeml”
Một câu nói lạnh lùng đập tan sự phòng tuyến bên trong Cố Chấn Hải. Sự lạnh lùng trên mặt của Mộ Bắc Ngật khiến tất cả mọi người đều khiếp vía.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!