Chương 320
Sau đó, bầu không khí bỗng ngưng đọng lại, cho dù cô không ngẩng đầu cũng có thể cảm nhận được anh đang nhìn chằm chằm mình.
Qua một lúc, Lăng Y Mộc nghe thấy giọng nói của Dịch Quân Phi vang lên: “Tốt lắm. Nếu chị kiên trì như thế, vậy thì tùy chị”
Sau khi nói xong câu đó, anh đứng dậy, rời khỏi nhà ăn. Mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân đã đi xa, lúc này Lăng Y Mộc mới thở dài một hơi. Cô ngẩng đầu nhìn bàn ăn, trước chỗ anh ngồi, chén cơm vẫn còn một nửa.
Anh chưa ăn cơm xong.
Vừa nãy, câu trả lời của cô lại chọc giận anh rồi sao? Cô không nhịn được suy nghĩ, lập tức lại âm thầm tự giễu, nghĩ những thứ này có tác dụng gì chứ? Nếu như nói chọc giận, từ lúc bắt đầu, khi cô cự tuyệt ở bên cạnh anh đã chọc giận anh rồi.
Mà bây giờ, ngón tay của cô đã sắp lành hẳn rồi.
Nhưng lại không có cách rời khỏi nơi này. Rốt cuộc đến khi nào mới có thể rời khỏi đây?
Chẳng hiểu làm sao mà cô cứ cảm thấy càng ở lại đây, dường như sợi dây tình cảm của cô và anh càng lúc càng sâu.
Khi Lăng Y Mộc tỉnh lại, cô mở mắt nhìn thấy trần nhà xa lạ, và cả bóng đèn thủy tinh đang sáng mờ trên trần nhà.
Đây… Là ở đâu?
Cô giật mình, ngay sau đó bắt đầu nhớ lại cảnh tượng trước đó, rồi đột ngột bật dậy.
Cô… Lại uống rượu, sau đó còn uống say!
“Tỉnh rồi?” Một giọng nói vang lên trong phòng, cơ thể Tần Hoa Nhiên cứng đờ, sau đó quay đầu nhìn sang. Quả nhiên lúc này Bạch Đình Sinh đang ngồi trên ghế số pha cách giường không xa, ánh mắt anh đang rơi lên người cô.
“Dậy… Dậy rồi.” Cô ngượng ngùng nói, vội vàng bò khỏi giường, ngó nhìn quần áo trên người mình, tất cả đều còn nguyên vẹn, nghĩ chắc là… Chắc không có chuyện gì xảy ra.
Tần Hoa Nhiên nghĩ thầm, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, cô vẫn hỏi một câu: “Sau khi say rượu, tôi không làm gì chứ.”
“Làm rất nhiều việc, em muốn anh nói cái nào?” Bạch Đình Sinh hỏi.
Tân Hoa Nhiên rớt quai hàm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!