Chương 231
Lăng Y Mộc tròn mắt nhìn Dịch Quân Phi, cô hoàn toàn không hiểu lý do vì sao ông sếp này lại đột nhiên rời khỏi bữa tiệc, rồi lại đột nhiên chạy tới nhà cô để hỏi cô một câu có phải hôm nay cô đi diễn vai quần chúng không?
Vẻ mặt cô mờ mịt vô tộ thấy bực dọc hơn cô như thế lại khiến cho anh càng cảm.
Nhớ đến hôm nay cô chịu thiệt thòi ở bên trường quay kia, bị người †a làm khó làm dễ khiến cho tâm trạng của anh trở nên vô cùng tồi tệ, anh vội vã muốn chạy đến gặp cô.
Lúc này gặp được cô thì còn tệ hơn, tâm trạng lại càng trở nên xấu hơn nhiều!
Dịch Quân Phi đưa tay lên, đầu ngón tay búng thẳng vào vết thương trên trán cô.
“Đau!” Lăng Y Mộc không nhịn được đau đớn thốt lên một tiếng.
Anh cười nhạt: “Chị mà cũng cảm thấy đau à?”
Đương nhiên! Cô không phải làm từ đá, bị búng mà còn không đau à! Nhất là anh còn búng vào chỗ bị u của cô nữa chứ.
Cô trợn tròn mắt trừng anh.
Anh giận quá hóa cười, nói: “Lăng Y Mộc, được lắm, chị hay lắm.
Tôi muốn chị ở lại bên cạnh tôi thì chị thẳng thừng từ chối, tôi còn tưởng chị có cốt khí tôn nghiêm thế nào chứ, cuối cùng bây giờ thì sao? Cũng chạy đi diễn vai quần chúng, đã thế còn bị cô em gái nhà mình hành đến mức phải quỳ xuống dập đầu với cô ta, đùa vui quá nhỉ?”
Cô cần cản cánh mối, bất giác lùi ra sau vài bước. Lúc này anh làm cho cô cảm thấy hơi sợ hãi.
Nhưng cô lùi một bước thì anh lại bước tới một bước.
Cô lại cứ lùi mi ¡ mãi đến khi đụng trúng bức tường, cô dựa vào bức tường sau lưng, giờ thì không lùi được nữa rồi.
Anh đi đến sát trước mặt cô, hai tay chống hai bên vách tường, dường như là nhốt cô lại trong ngực anh.
“Tôi hỏi chị, chị đùa vui lắm à?” Đôi mắt anh bình tĩnh nhìn cô chằm chằm, giọng nói trầm hơn bình thường rất nhiều, tựa như trong giọng nói của anh còn pha thêm chút tức giận khó nén.
Cô không hiểu, xin thưa! Người bị thương hôm nay là cô cơ mà, sao anh ta lại tức giận.
“Tôi… tôi không có đùa” Một lúc lâu sau, cô chỉ ấp úng trả lời.
“Không có đùa? Vậy chị làm gì ở phim trường? Diễn vai quần chúng gì? Sao nào, có phải chị muốn nổi tiếng có đúng không? Vậy chẳng thà chị nói thẳng với tôi để tôi lăng xê chị lên, chị muốn tài nguyên như thế nào thì cứ xin tôi đi, sao phải đi quỳ xuống dập đầu với người ta, đã thế còn khiến bản thân chị bị thương thành ra như thế này?” Anh lạnh lùng hỏi.
Nếu như không phải anh còn chút lý trí thì chỉ sợ lúc này anh sẽ thẳng tay trói cô bên cạnh anh, khiến cho cô không thế đi bất cứ đâu, cũng đỡ khiến cho cô bị người ta bắt nạt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!