Chương 209
Một phần tư của một trăm năm mươi triệu là ba mươi bảy triệu.
năm trăm nghìn. Cô cần ít nhất hai mươi mốt triệu nữa mới đủ.
Nhớ lại trước đây, hai mươi mốt triệu đối với cô chả là gì, nhưng hiện tại… Lăng Y Mộc cuối cùng cảm nhận được cảm giác một đồng tiền có thể ép chết anh hùng.
Công việc ở Sở Bảo Vệ Môi Trường, tiền lương mỗi tháng cũng coi như đã vét sạch rồi. Còn về những công việc khác, cô là người có tiền án, sợ rằng rất khó để tìm được một vài công việc có thể làm kiêm chức.
Lăng Y Mộc thở dài, mãi đến khi đi ngủ, tâm sự vẫn trùng trùng.
“Này, cậu đừng ngủ nha. Chúng ta có thể trốn ra ngoài” Là ai, là ai đang nói chuyện vậy? Giọng nói này… hình như là giọng nói của cô mà.
Là cô đang nói chuyện sao?
“Chân của tớ… rất đau, không… không đi được… ” Đây là giọng nói của ai? Hình như là giọng nói của một bé trai.
“Vậy tớ cõng cậu nhé. Sức lực của tớ rất lớn, nhất định có thể cõng được cậu!” Cô nói.
“Đúng rồi, cậu đừng ngủ nhé. Chẳng phải trên tivi đều diễn như vậy sao. Nếu như ngủ thì sẽ chết đấy, nhm mắt rồi thì sẽ không thể mở ra nữa. Tớ hát cho cậu nghe được không. Tớ sẽ hát bài hát của Đặng Lệ Quân, bà ngoại nói tớ hát rất hay!”
Sau đó cô nghe thấy, khi đó cô dùng giọng trẻ con trong trẻo để hát bài hát “Bước chậm trên đường đời”.
“Nếu như chúng ta… bị bắt lại, không trốn thoát được thì làm sao đây?” Giọng nói của bé trai vang lên.
“Ngốc quá. Có tớ ở đây, sao có thể không trốn thoát được chứ? Tớ nhất định sẽ dắt cậu chạy thoát”
“Nếu cậu bỏ tớ ở lại, cậu nhất định có thể trốn thoát”
“Tớ sẽ không bỏ cậu ở lại đâu! Tớ từng nói tớ sẽ bảo vệ cậu thì sẽ bảo vệ cậu! Tớ không sợ đám người xấu đó!”
“Tại sao cậu không bỏ rơi tớ?”
“Vì chúng ta là bạn!”
“A!” Lăng Y Mộc mở mắt, ngồi bật dậy trên giường, một luồng ánh sáng mờ nhạt chiếu vào mi mắt.
Đây là căn phòng mà cô thuê!
Lăng Y Mộc thở phào nhẹ nhõm. Cô nhìn đồng hồ, bây giờ là ba giờ sáng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!