Chương 177
Lời vừa thốt ra, sắc mặt của quản lý ở bên cạnh nháy mắt thay đổi, còn tổng giám đốc Trịnh suýt chút nữa muốn té ngã trên đất, chỉ hận không thể làm như không quen biết người như Triệu Cúc Hoa.
Khắp cả Thanh Thủy, có ai dám nói Dịch Quân Phi như vậy, quả thực là không muốn sống nữa!
Dịch Quân Phi cười như không cười nhìn Triệu Cúc Hoa, ánh mắt lại lạnh lẽo vô cùng.
“Cúc Hoa, cô đang nói bậy bạ gì thế, vị này là tổng giám đốc tập đoàn Dịch Nguyên, Dịch Quân Phil” Tổng giám đốc Trịnh vội vã nói.
Triệu Cúc Hoa vẻ mặt không dám tin trợn tròn mắt.
Người đàn ông này… vậy mà lại là Dịch Quân Phi?
Làm sao có thể? Dịch Quân Phi sao có thể cùng với Lăng Y Mộc?
Phải biết là, người mà lúc trước Lăng Y Mộc tông chết lại chính là vợ chưa cưới của Dịch Quân Phi!
Triệu Cúc Hoa bỗng nhiên nghĩ đến, trước khi nhà cô ta gặp phải xui xẻo, lúc Thẩm Công Quốc bắt nạt Lăng Y Mộc trong hội sở, người ra tay cứu Lăng Y Mộc chính là Dịch Quân Phil Lúc đó, tất cả mọi người đều nghĩ rằng chỉ là Thẩm Công Quốc đã đụng đến Dịch Quân Phi mới làm cho Lăng Y Mộc gặp may, được Dịch Quân Phi cứu. Nhưng bây giờ xem ra… đó hoàn toàn không phải là trùng hợp!
Chỉ cảm thấy huyết mạch toàn thân đều như chảy ngược, muốn xông ra khỏi huyết quản của cô ta.
“Nhưng mà… Nhưng mà Lăng Y Mộc cô ta..” Lời cô ta nói được một nửa, đụng phải ánh mắt lạnh lẽo của Dịch Quân Phi, cuối cùng vẫn là biến mất ở bên miệng.
Một nỗi sợ hãi dần lên từ trong lòng cô ta, trực tiếp nói cho cô ta biết, nếu như còn nói tiếp, vậy thì chỉ sợ kết cục của cô ta sẽ là không bao giờ ngóc đầu lên được nữa!
“Cúc Hoa, còn không mau xin lỗi tổng giám đốc Dịch và vị tiểu thư bên cạnh ngài ấy!” Tổng giám đốc Trịnh hối thúc.
Triệu Cúc Hoa khuất nhục ra mặt, nhìn Lăng Y Mộc vẫn luôn im lặng không lên tiếng.
Muốn cô ta xin lỗi Lăng Y Mộc, quả thực là như đánh vào mặt cô ta! Nhưng nếu bây giờ cô ta không tình nguyện, lại cũng không thể không làm, ai bảo người đàn ông bên cạnh Lăng Y Mộc là Dịch Quân Phi chứ!
Ngay vào lúc Triệu Cúc Hoa chuẩn bị để bản thân thiệt thòi, xin lỗi một chút mà thôi, ai biết Dịch Quân Phi lại thản thiên nói một câu: “Vậy thì quỳ xuống xin lỗi đi”
Quỳ xuống? Hai mắt Triệu Cúc Hoa lại trừng lớn, một cơn tức giận lại xông lên: “Anh muốn tôi quỳ xuống xin lỗi cô ta?”
“Vậy thì đã sao? Chẳng lẽ cô quỳ xuống thì c: không nhận được: sao?” Dịch Quân Phi lười biếng nói: “Cho dù có nhiều người hơn nữa quỳ xuống, tôi nói cô ấy nhận được, thì cô ấy sẽ nhận được!”
Sắc mặt Triệu Cúc Hoa thay đổi liên tục, còn tống giám đốc Trịnh ở một bên lại thúc giục: “Cúc Hoa, cô còn không mau quỳ xuống xin lỗi.
Tư thế ám muội lại làm quản lý bên cạnh và tổng giám đốc Trịnh trong lòng âm thầm kinh ngạc.