Chương 128:
“Thật ra là tớ cũng không chắc chẳn.” Tân Hoa Nhiên nói: “Chỉ là tớ gặp Tiêu Tử Miên, cô ta nhắc đến cái gì mà Dịch Quân Phi chống lưng cho cậu, dường như là muốn nói cậu và Dịch Quân Phi đang ở cùng nhau, nhưng mà bây giờ người đàn ông đột nhiên thường xuyên xuất hiện bên cạnh cậu, cũng chỉ có “Bình Quân”, tớ đang nghĩ, có khi nào.
“Bình Quân” chính là Dịch Quân Phi không?”
Dù sao thì thật sự dáng vẻ của Bình Quân không giống với một kẻ lang thang, mà cũng hoàn toàn không thể tìm thấy ảnh chụp của Dịch Quân Phi, vừa rồi cô ấy đã tìm kiếm, nhưng cũng chỉ có thể thấy được ảnh chụp từ rất xa của anh, hoặc là ảnh chụp bóng lưng của anh, hoàn toàn không có một tấm nào chụp khuôn mặt cả.
Lăng Y Mộc chỉ cảm thấy giọng nói của Tân Hoa Nhiên bên tai đang càng ngày càng trở nên mơ hồ.
Cô biết, Bình Quân không phải là người bình thường, e rắng không giàu sang thì cũng rất cao quý.
Cô biết, cô và Bình Quân là người của hai thế giới.
“Thế nhưng, dù thế nào đi chăng nữa thì cô cũng chưa bao giờ nghĩ rằng, Bình Quân chính là Dịch Quân Phi.
Đúng vậy rồi, Quân… Đều có một chữ Quân, tại sao cô lại không nghĩ đến chuyện này?
Bình Quân… là Dịch Quân Phi, so với người phụ nữ đã tử vong trong tai nạn xe Hách Thanh Mai kia, người thật sự để lại cho cô nhiều bóng ma nhất, là Dịch Quân Phi.
Người khác luôn nói rằng cô đã đụng đến người phụ nữ của Dịch Quân Phi, cho nên cô mới phải chịu những tội như thế này.
Người khác cũng vì muốn lấy lòng Dịch Quân Phi mà lại khiến cô chịu biết bao đau khổ, chỉ vì Dịch Quân Phi từng nói ra một câu: “Để cho cô ta vào tù sống thật tốt đi”
Sống thật tốt… cho nên, người khác đã khiến cô có một cuộc sống “tốt” ở trong tù.
“Y Mộc, cậu có đang nghe không?” Tân Hoa Nhiên nói, cô ấy cảm thấy đầu dây bên kia trâm mặc đến khác thường.
Cô ấy biết được rằng “Bình Quân” kia có ý nghĩa như thế nào đối với Lăng Y Mộc, nếu như Bình Quân thật sự là Dịch Quân Phi thì đó sẽ là một cú sốc lớn đối với Lăng Y Mộc.
Nhưng mà Tần Hoa Nhiên không muốn để cho người bạn thân của mình cứ mơ mơ màng màng bị người ta xem như trò đùa, cho nên mới gọi điện thoại cho cô … đang nghe. Lăng Y Mộc hít sâu một hơi, cơ thể run rẩy, dường như chiếc điện thoại trong tay có thể rơi xuống đất bất cứ lúc tớ… tớ sẽ gọi lại cho cậu sau.”
Dường như cô đã dùng hết sức mạnh của bản thân, mới có thể nói ra một câu hoàn chỉnh như v; “À, được, Y Mộc, cậu.. u đừng quá đau lòng” Tân Hoa Nhiên nói, lúc này đây, cô ấy cũng chỉ có thể nói một câu như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!