Ngày kế tỉnh lại, cả phòng thanh u, trừ mùi còn lượn lờ ở chóp mũi không tiêu tan thì không thấy ai.
Ngọc Nương đầu rất đau, toàn thân đều đau, cảm giác giống như bị xe ngựa nghiền qua.
Nghĩ tới còn phải đi làm, nàng rửa mặt một phen, liền đến tiểu lâu thời điểm này Ngọc Thúy còn nóng giận .
Vương bà vú hôm qua bị Phúc tổng quản mang đi , Tiền bà vú bị đưa đi Lưu Xuân Quán, tiểu Quận chúa tỉnh lại là đòi ăn, Ngọc Thúy vốn định đi gọi Ngọc Nương , lại bị Ngọc Yến ngăn cản . Ngọc Yến đi tới phòng bếp nhỏ lấy nước cơm, hai người đem tiểu Quận chúa cho ăn no ,lát lại đói a, này không, tiểu Quận chúa lại nháo.
Ngọc Nương gấp rút đem tiểu Quận chúa cho bú, sau đó mới biết được nguyên lai chuyện hôm qua đúng là Hồ Trắc Phi sai sử Vương bà vú làm .
Hồ Trắc Phi có thể làm được chuyện này, Ngọc Nương cũng không nghĩ gì, nàng chỉ là không nghĩ tới Vương bà vú lại xen vào trong đó.
Bởi vì cho tới nay, Vương bà vú cho nàng cảm giác thật đàng hoàng, tuân thủ bổn phận một hạ nhân.
Nghĩ đến Tiền bà vú nhảy nhót lung tung, chắc Vương bà vú dùng kế trong đó. Ngọc Nương trong lòng ngũ vị tạp trần, cảm giác lại thêm kiến thức.
Vương bà vú cùng tiền bà vú đều đi , tiểu Quận chúa giờ chỉ còn dư lại Ngọc Nương. Ngọc Nương thấy lo âu, đổi lại trước kia, nàng là tuyệt đối không sẽ như thế . Nhưng trong khoảng thời gian này sữa càng ngày càng ít, nếu là ban ngày cũng đủ, giờ cả ngày sợ là không đủ .
Về việc ít sữa Ngọc Nương không nói cho ai dù sao nàng là bà vú, bà vú không có sữa, sao có thể làm bà vú . Nhưng hôm nay chỉ sợ là không lừa gạt nổi, nàng dự định thẳng thắn bẩm báo , Ngọc Yến từ bên ngoài trở về sắc mặt không tốt .
Từ trong miệng nàng, Ngọc Nương mới biết được vì sao thiếu sữa.
Nguyên lai là Vương bà vú vụng trộm bỏ mạch nha nấu nước vào thức ăn của nàng( Cái này không phải mạch nha từ mầm lúa và mật mía của miền Trung đâu nha...vì mạch nha ngọt ahihi) <3, nước này không hương không vị cho vào trong thức ăn không sao biết được.
Mạch nha nước có tác dụng hồi sữa, nó là nguyên vật liệu chính. Vương bà vú mua được từ một bà tử trong phòng bếp , mỗi ngày đều cho một chút vào thức ăn của nàng, vì bà tử kia sợ bị phát hiện, cũng không bỏ nhiều, nhưng tích lũy tháng ngày, Ngọc Nương mới càng ngày càng ít sữa.
Từ lúc Ngọc Nương xuất hiện bên cạnh Vương bà vú bắt đầu muốn đối phó nàng .
Ngọc Nương nghe xong, khiếp sợ không thôi.
Đồng thời lại có cảm giác sa sút tinh thần, nàng kiếp trước gặp đả kích ngấm ngầm hay công khai cũng không ít, cũng không đến nổi không có kiến thức, lại không nghĩ luôn có người nhằm vào nàng.
Mà nàng hiện tại chỉ là nhũ nương.
Nếu như chuyện nàng cùng Tấn Vương bị tiết lộ - -
Ngọc Nương quả thực không dám tưởng tượng tình cảnh của nàng nữa.
Nàng kiếp trước có thể sống lâu hơn , là bởi vì Tấn Vương phi sau lưng chống lưng, đời này nàng đến vương phủ chưa đến bốn tháng , hoặc là tận mắt nhìn thấy hoặc nghe thấy chuyện hậu trạch Tấn Vương nàng là ếch ngồi đáy giếng nhân vật tiêu biểu.
Ngọc Nương cảm giác lúc trước nàng quyết định không sai, cứ thế này an an ổn ổn đợi đến một năm , chờ Tấn Vương chán nàng nàng có thể về nhà .
Chỉ là người bán hàng rong - -
Ngọc Nương bỗng nhớ tới lời Tấn Vương nói đêm qua , nàng nghĩ không ra tại sao hắn lại hỏi thế, nàng thậm chí hoài nghi mình nghe lầm . Dù sao khi đó nàng thần trí chẳng minh mẫn, có lẽ thật sự là nàng nghe lầm .
Ngọc Nương đột nhiên nhớ tới Tấn Vương tại sao lại hỏi thế .
Tỷ phu giúp nàng nói nàng gả cho một người bán hàng rong đoản mệnh , một lần ra ngoài buôn bán hàng hóa phát sinh chuyện ngoài ý muốn, bỏ lại nàng vừa tân hôn không lâu.
Tấn Vương tại sao lại hỏi? Chẳng lẽ nói Tấn Vương ăn dấm chua ?
"Tô bà vú..."
Ngọc Nương không khỏi rùng mình, không dám ghen tuông gắn cho Tấn Vương ,n ói không chừng là Tấn Vương phái người tra xét nàng thì có.
Nghĩ tới đây, Ngọc Nương nghĩ mình phải tìm thời gian về nhà một chuyến .
*
Vì Ngọc Nương không có sữa, Mục ma ma bảo Ngọc Thúy đi hỏi Lưu Lương Y.
Lưu Lương Y nói có thể sẽ có ảnh hưởng, nhưng nếu thúc giục cũng không phải là không thể trở lại như trước. Cho nên lúc Ngọc Thúy trở lại, không chỉ cầm vài bao dược, còn cầm theo thực đơn trở về.
Nó viết nguyên liệu nấu ăn thúc sữa, để phòng bếp nhỏ bên trong theo đó nấu món điều dưỡng cho Ngọc Nương.
Bất quá điều dưỡng cũng cần mấy ngày , tiểu Quận chúa lại đợi không được, trong lúc Mục ma ma dự định bảo Ngọc Yến đi Lưu Xuân Quán đem Tiền bà vú tạm dùng đỡ, thì Tư Ý viện cho người đến .
Là vương phi bảo Thanh Mặc đưa đến hai nhũ nương.
Không thể không nói, vương phi làm việc thực mạnh mẽ vang dội, Mục ma ma cũng không hỏi gì thu nhận hai người .
Không phải Mục ma ma tín nhiệm Tấn Vương phi, mà là Tấn Vương phi thật là một người rất thông minh, nàng chủ động đưa người đến cửa, tỏ rõ nàng sẽ không ra tay hại tiểu Quận chúa.
Mục ma ma tự nhiên không quan trọng chỉ cần không phải hại tiểu Quận chúa, nàng cũng chẳng quan tâm đây mới là nguyên nhân lúc trước Ngọc Nương cùng Thúy Trúc có thể thuận lợi đến tiểu viện. Thế nên lần này tiểu Quận chúa phát bệnh , Mục ma ma cùng Tấn Vương đều cảm thấy Hồ Trắc Phi tự biên tự diễn, Tấn Vương phi hiềm nghi cũng không bị hiềm nghi nhiều.
Đáng tiếc Hồ Trắc Phi không thể hiểu đạo lý này.
Bất quá mặc kệ nàng có minh bạch đạo lý này không thì với chuyện này Hồ Trắc Phi là trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Tiểu Quận chúa bị người hãm hại đã rõ ràng biểu thị công khai thái độ Tấn Vương .
Địa vị Tấn Vương phi trong phủ vẫn là cao nhất, không bất luận kẻ nào có thể xâm phạm, cho dù là người được thịnh sủng độc nhất vô nhị như Hồ Trắc Phi, thậm chí tiểu Quận chúa. Đặc biệt là Tiền - Vương hai bà vú em bị đưa đi, lưu lại mỗi Tô bà vú, càng làm cho người phía dưới hiểu rõ sự thật.
Vì vậy, sau khi Hồ Trắc Phi nhập phủ địa vị Tấn Vương phi bị dao động giờ lại một lần nữa kiên cố.
Trước kia một nhóm đầy tớ lưng chừng, đều thay đổi thái độ. Thông minh một chút đối với Hồ Trắc Phi vẫn như cũ như ngày xưa - tôn kính, mà tôn kính đã giải thích một vấn đề, tôn kính đại biểu cho không thân cận, đại biểu cho cách xa ngàn dặm. Mà không thông minh lại thì đạp chân chó cho rơi xuống nước, đãi ngộ ở Lưu Xuân Quán rớt xuống ngàn trượng, nhiều lần cùng đầy tớ khác phát phát sinh lục đục.
Cứ nghĩ trắc phi chắc chắn giúp đỡ đòi lại mặt mũi, đáng tiếc lần này Hồ Trắc Phi yên tĩnh cực kỳ.
Không chỉ như thế, Tấn Vương phi bắt đầu tính toán với Hồ Trắc Phi.
Trong vương phủ thân phận gì, dùng thứ gì, bao nhiêu người hầu hạ đều có quy định. Tỷ như vương phi có bốn nhất đẳng nha hoàn, tám nhị đẳng nha hoàn, nha hoàn bà tử khác bao nhiêu người. Trắc phi ỷ vào Tấn Vương sủng ái, hơn nữa nàng năm đó đang có thai, người hầu vật dụng đều quá giới hạn, lần này Tấn Vương phi thanh toán toàn bộ.
Cơ hồ là trong một đêm, Lưu Xuân Quán bớt một nửa người, còn có tâm phúc của Hồ Trắc Phi . Ngày đó Tấn Vương phi phái người đến thanh toán, Lưu Xuân Quán khóc ủm tỏi, tiểu viện cũng kinh động .
Lần này Hồ Trắc Phi nhẫn không nổi nữa, đáng tiếc nàng mấy lần đi tới Triều Huy Đường, đều không thấy Tấn Vương.
Tấn Vương rất rõ ràng.
Vì vậy, hậu viện vương phủ tiến vào thời kỳ hòa bình, một lần vương phi nắm đại cục.
Đối với việc này, Tấn Vương phi rất vui thậm chí thấy hãnh diện .
Mặc kệ có nguyện ý hay không, có thừa nhận hay không, trong vương phủ chỉ có thuận ý Tấn Vương mới có thể trôi qua sung sướng. Trước kia Tấn Vương phi không phải là không hiểu ý Tấn Vương , đáng tiếc nàng quá kiêu ngạo, quá không kiềm chế được, cho dù trên mặt thuận theo , kì thực trong lòng vẫn khinh thường.
Nhưng khinh thường đó,ngạo khí của nàng cuối cùng bị nghiền thành bột mịn, cho nên lúc Tấn Vương chủ động đem đao đưa tới , Tấn Vương phi không do dự nhận ngay .
Nàng cũng không khỏi không khuất phục, bởi vì nàng phục phải có lý do.
*
Bởi vì Ngọc Nương gặp không ít ủy khuất, giờ cần điều dưỡng thân thể.
Hai bà vú mới làm cũng ổn, Mục ma ma dứt khoát cho Ngọc Nương nhàn rỗi, mỗi ngày chính chỉ đạo người mới hầu hạ tiểu Quận chúa.
Khi hai bà vú cuối cùng có thể một mình đảm đương một ca , Ngọc Nương tìm mục ma ma xin nghỉ.
Nàng muốn về nhà một chuyến.
Mục ma ma chuẩn , cũng phân phó xuống, cho chiếc xe ngựa đưa Ngọc Nương về nhà .
Trời còn chưa sáng, Ngọc Nương chuẩn bị đi .
Nàng lần này trở về đem rất nhiều đồ có đồ Mục ma ma thưởng , có Tấn Vương phi thưởng , thậm chí ngay cả Hồ Trắc Phi biết lần đầu tiên nàng về nhà thăm người thân, cũng thưởng vài thứ lại đây.
Ngược lại Tấn Vương không có chút động tĩnh .
Đương nhiên chỉ là ngoài mặt, trong khoảng thời gian này Tấn Vương luôn đến tiểu viện, cứ buổi tối lại tới gần đây không biết nháo cái gì , ngày xưa sớm đã đến , bây giờ khuya khoắt sẽ xông tới. Ngọc Nương thường xuyên ngủ tới nửa đêm, liền bị hắn áp chế tỉnh .
Mà cái gì cũng không nói, chính là làm, lăn qua lăn lại nàng một đêm, ngày kế khi Ngọc Nương tỉnh lại, cái bóng cũng không nhìn thấy.
Ngọc Nương cảm giác trở lại kiếp trước, kiếp trước Tấn Vương cũng vậy .
Bất quá nàng cũng không quan tâm bởi vì nàng không đoán được tâm Tấn Vương nó rất khó hiểu.
Ngọc Nương mang theo bọc quần áo, chào hỏi mọi người, liền rời tiểu viện.
Một đường đến cửa chính, thấy một chiếc xe ngựa chờ . Ngồi trên xe là một người quen, đúng là Chu Thăng.
Ngọc Nương đi qua đến, trong tay còn nhấc theo bao đồ, Chu Thăng từ trên xe nhảy xuống , ba bước thành hai bước như bay đến trước mặt nàng.
Ngọc Nương có chút kinh ngạc: "Không nghĩ tới là Chu đại ca."
Chu Thăng cười ngây ngô gãi gãi cái ót, "Đúng lúc ta muốn trở về nhà một chuyến, liền cố ý đi chuyến này."
Hắn cũng không nói, vì giành lại chuyến này, hắn cố ý dùng tiền mời mọi người trong phòng uống rượu. Cũng vì hắn giấu đầu hở đuôi , mọi người biết được người Chu Thăng gọi Ngọc Ngọc đến cùng là ai, đúng là Tô nhũ nương hầu hạ tiểu Quận chúa.
Tất cả mọi người đều nói Chu Thăng sắp phát đạt , đừng thấy Tô thị là quả phụ, còn mang đứa bé. Về sau ván đã đóng thuyền nàng hầu mãi bên tiểu Quận chúa , Chu Thăng nếu có thể cưới Tô thị, sau này một bước lên mây - không nói chơi.
Chu Thăng chẳng quan tâm điều đó, hắn nghĩ rất đơn giản, cuối cùng hắn tìm được cơ hội cùng Ngọc Nương ở một chỗ .
Hắn đem bao đồ nhận lấy, đem lên xe cất kỹ, lại đem ghế đặt trước mặt Ngọc Nương .
"Tô nhũ nương nhanh lên xe đi."
Ngọc Nương cảm thấy thẹn thùng, vì đối phương quá săn sóc .
"Cảm ơn Chu đại ca."
"Không cần cám ơn, nhanh lên xe đi. Chúng ta đi sớm, chạy nhanh chút, nói không chừng trước buổi tối có thể đến."
Tác giả có lời muốn nói: Tấn Vương kế ngây thơ tấn, ma quỷ nam nhân, cái kia người bán hàng rong ngoài, lại nhiều cái ngoại hiệu, dấm chua vương.
Ta cảm thấy được cái này không sai a, O (∩_∩ )O ha ha ~