Hắn ta căn bản không có lời nào để nói, nếu phủ nhận, chẳng phải là ngay trước mặt mọi người thừa nhận sự thật hắn ta vì Dương Vũ Mịch mà phong sát Tống Như hay sao.
Tống Như tại sao hôm nay lại trở nên hung hãng như vậy! Cô vẫn không buông bỏ được tình cảm của cô và anh ta, nên mới có thể cực đoan như vậy... Nhất định là như vậy, trong lòng Bùi Lạc Phong nghĩ như vậy, thở dài thật sâu, cô rốt cuộc muốn hắn ta phải làm như thế nào!
Dù sao hắn ta ở chung với Dương Vũ Mịch đã là chuyện không thể ngăn cản được, bất kể Tống Như có ầm ĩ như thế nào, hắn ta cũng không trở lại bên canh cô.
Bùi Lạc Phong bị phóng viên của Tinh Nhuệ chặn lại, nhưng mấy nhà sản xuất gọi bảo vệ tới.
Bọn họ cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tống Như như vậy.
"Công ty các người đa xnhaajn tiền của chúng tôi, hôm nay cô không chụp quảng cáo này cũng được, đền gấp đôi tiền đặt cọc và tiền vi phạm hợp đồng, còn phải công khai xin lỗi công ty chúng tôi. Nói cái gì mà loại sản phẩm không ra gì, cô có bằng chứng không?
"Một ngôi sao đã hết thời, vẫn còn muốn gây ra sóng gió gì đây?"
Mắt nhìn thấy những người bảo vệ từng chút một vây quanh Tống Như, chị Hy và Tiêu Dĩnh không hề nghĩ ngợi lập tức xông tới chặn trước mặt Tống Như, đến mức những nhân viên khác của công ty giải trí Huy Hoàng, tất cả đều bị chặn ở bên ngoài.
Mấy nhà sản xuất nhìn nhau một cái: "Nếu bây giờ cô đổi ý vẫn còn kịp, lập tức thay quần áo, chụp mấy bức hình gợi cảm, chúng tôi sẽ coi như những chuyện vừa nãy chưa hề xảy ra, tiền cũng không cần phải trả lại."
Đây coi như là ưu ái đặc biệt đối với Tống Như sao?
Hắn ta vừa dứt lời, thì nhận được một cuộc điện thoại.
"Cái gì? Chúng tôi không có... Được, được ạ! Tôi lập tức... Thật xin lỗi!" Hắn ta run rẩy cúp điện thoại, khi nhìn về phía Tống Như, giống như là nhìn thấy quỷ vậy.
Vội vàng buông lời: "Quên đi quên đi, coi như chúng tôi xui xẻo, đi xuống dưới hết đi."
Chị Hy không hiểu ý câu nói này, Bùi Lạc Phong đuổi phóng viên của Tinh Nhuệ, đi lên phía trước: "Tổng giám đốc Trương, chuyện này là chúng tôi không đúng, mọi thứ đều có thể thương lượng được, anh xem..."