Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sức nóng của một ác ma

Triệu Chi Lan nói: “Trong lòng em không hoảng sao? Sáng sớm mà tim đã đập thình thịch, nếu không đến xem thì em không yên tâm.” Tuy nói thế nhưng Triệu Chi Lan vẫn bị Bối Lập Tài thuyết phục, rốt cuộc bà cũng sợ áp lực lây cho con gái.

Cha mẹ trong thiên hạ đều quan tâm đến con mình, thế nên 5 giờ sáng Triệu Chi Lan đã dậy chuẩn bị cơm sáng.

Triệu Chi Lan còn chuẩn bị riêng cho Bối Dao một cây bánh quẩy và hai quả trứng gà.

Lúc Bối Dao ăn cơm, Triệu Chi Lan lại dặn dò: “Nhất định phải nhớ mang theo giấy báo danh biết không? Còn phải chú ý mà điền đúng số báo danh. Ngày hôm qua mẹ xem tin tức thấy nói rất nhiều người có thể thi rất khá nhưng kết quả lại điền sai số báo danh.”

Bối Dao nhịn không được cười khanh khách.

Triệu Chi Lan nói: “Cười cái gì, chẳng lẽ mẹ nói không đúng sao?”

Vì Dao Dao thi đại học nên mấy ngày nay bà đã lục vô số tin tức để xem, dù trước đó bà là người chẳng đọc cái gì bao giờ.

Bối Dao nói: “Mẹ nói đúng, thế nhưng mà mẹ.” Cô dùng cái đũa kẹp bánh quẩy lên, “Điểm thi tuyệt đối của bọn con không phải 100 mà là 150 điểm.”

Triệu Chi Lan: “……” Bà trợn tròn mắt.

Triệu Chi Lan vội la lên: “Thế chỉnh lại thế nào bây giờ?”

Bối Dao đứng dậy ôm bà một cái: “Mẹ ôm một cái là được thêm 50 điểm!”

Lo lắng trong lòng Triệu Chi Lan biến mất, tâm cũng ngọt ngào.

Bối Dao vẫy tay ra cửa đi thi.

Ngày 7 tháng 6 thời tiết sáng sủa, trường thi của Bối Dao rất gần nhà cho nên cô mới về nhà ở. Từ tiểu khu đến trường thi có cảnh sát giữ gìn trật tự giao thông, mọi người đều sôi nổi nhường đường cho các thí sinh thi đại học.

Bên ngoài mỗi cổng trường đều có các vị phụ huynh đang khẩn trương lo lắng như Triệu Chi Lan, bọn họ lo lắng cho con nên đặc biệt đến đưa con đi thi.

Liếc mắt nhìn qua, dòng người đen nghìn nghịt đang chen chúc xô đẩy, nỗi khẩn trương trêи mặt lại giống nhau như đúc. Cha mẹ tốt trong thiên hạ đều là một bộ dáng giống nhau.

Bối Dao quay đầu lại nhìn, tuy mẹ cô không tới nhưng cô biết Triệu Chi Lan và Bối Lập Tài lòng cũng đang hướng về nơi này.

Cha mẹ Bùi Xuyên không tới.

Vậy lòng của bọn họ có đang hướng về nơi này không? Bọn họ có biết đứa nhỏ đã từng ẩn nhẫn không uống nước trong mùa hè nay đã trưởng thành rồi không?

Bối Dao rảo bước bước vào trường thi.

Tiếng chuông thanh thúy vang lên, tiếng loa tiêu chuẩn tiếng phổ thông thông báo bắt đầu làm bài thi.

Cô cầm lấy bút trêи bàn, viết rất nghiêm túc.

Ba năm cao trung nỗ lực, toàn bộ sẽ vào hôm nay đạt kết quả.

Bùi Xuyên, đại học B, tương lai.

Một năm này qua đi quá nhanh, chờ hôm nay và ngày mai qua đi, chờ mùa hè này qua đi, mùa thu đến, bọn họ sẽ cùng đứng trong vườn trường đại học với nhau.

Trong lúc cả nước đều vì kỳ thi đại học mà nhường đường thì gia đình Bùi Hạo Bân nghênh đón một sinh mệnh mới.

Tào Lị sinh con thành công. Bùi Hạo Bân nhìn đứa con trai mới sinh, thật lâu không nói lời nào.

Đứa nhỏ nằm trong tã lót, ngày Bùi Xuyên thi đại học thì đứa trẻ mới được nửa tháng.

Khuôn mặt vừa mềm vừa nhỏ, nhẹ nhàng như một đám mây.

Bùi Hạo Bân ngơ ngẩn nhìn đứa nhỏ đang say ngủ, lại nhớ tới bộ dạng lúc mới sinh của Bùi Xuyên 19 năm trước. Đó là lần đầu tiên ông ta làm cha, có trời mới biết ông ta có bao nhiêu chờ mong đứa trẻ kia. Từ khi thai bắt đầu động, ông ta thường ghé vào trêи bụng Tưởng Văn Quyên nghe đứa nhỏ đá vào bụng mẹ.

Năm đó Bùi Hạo Bân hơn hai mươi tuổi, vì sinh mệnh mới này mà mỗi ngày đi làm ông ta đều tràn đầy ý cười.

Có người hỏi, ông ta liền ưỡn ngực nói: “Quyên Nhi sắp sinh rồi, tôi phải là tấm gương tốt nhất cho đứa nhỏ.”

Năm ấy Bùi Xuyên được sinh ra, Bùi gia có chút gia sản nhưng vẫn không tốt được như bây giờ.

Bùi Hạo Bân giặt tã cho con, cũng giống bao ông bố nhiệt tình trêи đời này yêu thương trân quý đứa nhỏ của mình.

Sau đó Bùi Xuyên sinh ra.

Cũng chỉ nho nhỏ một đoàn như này, lần đầu tiên Bùi Hạo Bân dùng ngón tay lại gần nắm tay nhỏ của con, đứa nhỏ vậy mà đã cầm lấy ngón tay ông ta.

Bùi Hạo Bân kϊƈɦ động đến đỏ bừng cả mặt.

Khi đó Bùi Hạo Bân khí phách hăng hái, ông ta cũng yêu Tưởng Văn Quyên.

Cuộc sống vợ chồng tốt đẹp, hai người đều phấn đấu vì ngày mai, trong lòng ngập tràn kỳ vọng. Bùi Hạo Bân cũng làm đúng theo lời hứa của mình, bỏ ra tâm huyết làm một hình cảnh thật tốt, mà sau đó quả thực ông ta cũng làm được.

Phá án vụ án tử mười mấy năm trước không biết đã giải cứu bao nhiêu người.

Thế nhưng đứa con của ông ta thì lại bị hủy hoại.

Tưởng Văn Quyên có thể thống khổ phát tiết mà khóc thút thít, Bùi Hạo Bân lần đầu tiên hoang mang về nhân sinh của mình.

Tưởng Văn Quyên sợ hãi nhìn thấy phần chân bị cụt của con trai, ông ta cũng sợ, thậm chí còn tuyệt vọng.

Đó là ký ức đời này ông ta sẽ không quên được, rất nhiều năm sau nhớ lại cũng sẽ vẫn run rẩy.

Có đôi khi Bùi Hạo Bân cảm thấy nhân sinh như một giấc mộng, nếu Bùi Xuyên không sinh ra thì tốt rồi. Hoặc là ngày đó người bị chặt đứt hai chân là mình cũng được.

Nhưng mọi thứ đều không thể quay về nữa.

Vì thế ông ta sợ hãi có thêm một đứa con khác.

 

Nhưng cố tình vào năm 2009 đó, em trai Bùi Xuyên ra đời.

Đó là một đứa nhỏ khỏe mạnh.

Khỏe mạnh giống như…… Bùi Xuyên lúc mới sinh năm đó, giống Bùi Xuyên lúc mới đến thế giới này.

~~~

Ngày 8 tháng 6 thi đại học kết thúc, có người vui vẻ, có người sầu lo.

Thùng rác chất đầy bài thi, máy bay giấy của thời thanh xuân từ khu dạy học bay đến nơi khác.

Trần Phỉ Phỉ và Dương Gia đang ở trong phòng ngủ thu dọn đồ vật, chờ có kết quả thi đại học rồi sẽ có một bữa liên quan cảm ơn thầy cô. Trần Phỉ Phỉ vừa thu dọn đồ đạc vừa nói: “Dương Gia, lúc trước tớ không quá thích cậu, hiện tại mới phát hiện cậu cũng không tệ lắm.”

Dương Gia dỗi nói: “Hiện tại cậu mới biết sự thật này sao?”

Trần Phỉ Phỉ hắc hắc cười: “Cuối cùng cũng thi xong rồi, giải thoát thật là vui vẻ!”

Không ai hỏi đối phương thi thế nào, bởi vì sau khi thi xong đáp án tiêu chuẩn của mỗi môn đều được thông báo. Bạn học nào có trí nhớ tốt thì đều có thể đánh giá được điểm của mình.

Bối Dao làm bài không tốt lắm.

Vào ngày 8 tháng 6 đó, vừa vặn là ngày cô đến tháng. Vì vậy cô đau bụng cả buổi sáng, cuối cùng cắn răng viết xong thì cũng đã đau đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch.

Mà buổi sáng là thi tiếng Anh, trong lúc hoảng hốt, cô làm bài nghe không tốt lắm.

Nhân sinh luôn tràn ngập rất nhiều điều thấp thỏm ngoài ý muốn như thế.

Trước khi công bố thành tích, Bối Dao không nhịn được mà gọi điện cho Bùi Xuyên: “Bùi Xuyên, em hơi sợ, bài tiếng Anh em thi không tốt, em sợ em không đậu đại học B.”

Thiếu niên ở đầu bên kia cất giọng khàn khàn: “Không sao, Dao Dao, không sợ. Em đi học ở đâu thì anh sẽ học ở đó, được không?”

Giọng anh ôn nhu, khiến cô nghe được thì mắt cũng ngấn lệ: “Không được, em không muốn làm gánh nặng của anh.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!