Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sức nóng của một ác ma

Bùi Xuyên nói: “Thứ nhất, nếu em cảm thấy tò mò muốn yêu đương thì anh sẽ làm bạn trai em. Nhưng không được cho người khác biết. Thứ hai, chúng ta không cần tiếp xúc da thịt thân mật. Ngoài hai điều kiện này thì…… Anh sẽ vì em mà làm bất kỳ việc gì.”

Cô ngốc nghếch mà chớp mắt một cái.

Đây là yêu cầu quỷ quái gì chứ?

Mặt cô đỏ lên, căm giận trừng mắt nhìn anh. Không nói chuyện nữa, ai muốn cùng anh yêu đương. Lục Trung không cho phép yêu sớm đâu!

Cô nói: “Không đáp ứng, em về nhà đây!”

Bùi Xuyên nhìn bóng dáng căm giận của thiếu nữ.

Cô vẫn tức giận như cũ, nhưng cũng may là cô không khổ sở. Cô dẫm lên bóng cây, dưới ánh mặt trời ôn nhu đầu hạ, liền trở thành phong cảnh đẹp mắt vô cùng.

Bùi Xuyên chỉ nhìn thôi mà trong lòng đã tràn đầy yêu thương, ôn nhu tràn đầy, nhưng vẫn không thể không nề hà suy xét.

Anh không thể đuổi theo, đây là gông xiềng mà anh cần phải đeo lên nếu muốn đến gần cô.

Không thể để người khác biết, nếu có một ngày mọi người đều biết anh là kẻ tàn phế thì ít nhất cô vẫn là một hoa hậu giảng đường kinh diễm của Nhất, Tam và Lục Trung, sẽ không bị người ta lên án.

Chuyện thứ hai, không cần có bất cứ tiếp xúc da thịt nào. Như vậy trong tương lai cô có gặp được người tốt hơn thì bản thân cô sẽ không nhớ đến anh với cảm giác ghê tởm, sẽ không quá mức hối hận.

Đây là gông xiềng tự anh đeo lên người, cũng là áo giáp để cô có thể đổi ý bất kỳ lúc nào.

Chờ cô không còn ngây thơ, hoặc yêu người khác thì ít nhất đây cũng là quyền lợi cô có nhẹ nhàng yên tâm rời đi.

Ngày 17 tháng 5, Bùi Hạo Bân tan làm rất sớm, sau đó đem mình nhốt trong thư phòng không ra ngoài.

Bạch Ngọc Đồng nói: “Chú Bùi đang làm gì vậy, gọi ra ăn cơm cũng không thấy đi ra.”

Tào Lị xoa tay lên tạp dề, nhớ tới mấy ngày hôm trước Bùi Hạo Bân đem cờ thưởng và huy chương mấy năm đều khóa trong két sắt, lại nghĩ đến cuộc nói chuyện hôm trước thì sắc mặt âm trầm nói: “Hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của Bùi Xuyên.”

Bạch Ngọc Đồng mở to hai mắt.

Tào Lị cũng lo sợ trong lòng, bà ta rốt cuộc chỉ là vợ hai, Bạch Ngọc Đồng cũng không phải con gái ruột của Bùi Hạo Bân. Bùi Hạo Bân làm đội trưởng đội cảnh sát hình sự, có đôi khi nhiệm vụ cũng rất nguy hiểm.

Hai mẹ con bà ta hiện tại cẩm y ngọc thực đều là dựa vào Bùi Hạo Bân, Tào Lị không có công việc, trình độ văn hóa lại không cao, tính cách cũng không yên ổn, chỉ có một chút ưu điểm đó là việc biết lấy lòng người khác.

Tào Lị sợ nhất chính là Bùi Hạo Bân âm thầm lập di chúc, đem mọi tài sản để lại cho Bùi Xuyên. Người đàn ông này cũng sẽ không tuyệt tình để bà ta và Bạch Ngọc Đồng lưu lạc đầu đường, nhưng chỉ sợ cũng chỉ có một cái phòng cùng ít tài sản linh tinh.

Bùi Hạo Bân và Tưởng Văn Quyên phấn đấu nhiều năm, có một ít tài sản, Tào Lị cũng cảm thấy gia sản của Bùi gia thật sự không tồi.

Nhưng cho dù bà ta và Bạch Ngọc Đồng cố lấy lòng cho Bùi Hạo Bân vui thì bọn họ cũng chỉ là hai người ngoài, Bùi Xuyên mới là con trai ruột của ông ta.

Con trai trưởng thành, mọi nhà đều sẽ vội vã mua phòng ở cưới vợ cho con. Nếu Bùi Hạo Bân ý thức được điểm này, còn cảm thấy áy náy thì rất có thể sẽ đem mọi thứ để lại cho Bùi Xuyên.

Tào Lị tưởng tượng, trấn định ngày thường không thấy đâu nữa, trong lòng có chút hốt hoảng.

Hai mẹ con vừa âm thầm nói với nhau thì Bạch Ngọc Đồng càng luống cuống. Cô ta còn nhớ rõ chuyện Bùi Xuyên suýt nữa bóp cổ mình đến chết đáng sợ thế nào, nếu tiền để lại hết cho Bùi Xuyên thì hắn nhất định sẽ không quan tâm đến hai mẹ con cô ta.

Bạch Ngọc Đồng nói: “Mẹ, con có một biện pháp, mẹ lại sinh cho chú Bùi một đứa con trai đi.”

Một đứa nhỏ kiện toàn, một đứa nhỏ mang dòng máu của Bùi Hạo Bân chính là nơi hai mẹ con cô ta cậy nhờ.

Tào Lị trừng mắt nhìn cô ta một cái: “Con cho rằng mẹ không nghĩ đến sao, loại chuyện này mẹ muốn sinh là sinh được chắc?” Năm nay bà ta sắp 40 rồi, cho dù không sợ tuổi cao còn mang thai thì Bùi Hạo Bân cũng sẽ chú ý tránh thai.

Không biết có phải đứa nhỏ kia để lại bóng ma quá lớn hay không mà hai năm này Bùi Hạo Bân không có ý muốn có thêm con.

Tào Lị nói: “Được rồi, nên làm gì thì làm đó đi, chớ chọc mẹ phiền lòng. Mẹ nói cho con biết, con nên hiểu chuyện, cố gắng đọc sách đi, như vậy lòng mẹ mới kiên định được.”

Bạch Ngọc Đồng bĩu môi.

 

Buổi chiều Bùi Hạo Bân từ trong phòng ra ngoài, cảm xúc không được tốt lắm. Đôi tay ông ta lau mặt một phen, không nói gì cả đi thẳng vào toilet.

Tào Lị lặng lẽ cầm lấy điện thoại của ông ta, thấy bên trêи có một số điện thoại xa lạ, hiện thời gian cuộc gọi là 32 phút.

Tâm Tào Lị nhảy dựng, đại khái đoán được gì rồi ——

Số điện thoại này hơn phân nửa là của vợ trước của Bùi Hạo Bân – Tưởng Văn Quyên gọi tới. Dù sao bọn họ cũng là cha mẹ ruột của Bùi Xuyên, đối với sinh nhật hắn khẳng định là nhớ rõ. Trong lòng Tào Lị hoảng hốt, sợ Bùi Hạo Bân bị tâm lý áy náy ảnh hưởng, về sau muốn để lại mọi thứ cho Bùi Xuyên. Bà ta cắn răng, hạ quyết tâm nhất định phải sinh một đứa con cho Bùi Hạo Bân.

Bà ta quả thật đoán không sai, người gọi đến đích xác là Tưởng Văn Quyên.

Mấy năm nay Tưởng Văn Quyên sống không tồi, cũng không tính toán sinh thêm con, chồng bà đối xử với bà cũng rất tốt. Nhưng vào ngày 17 này, bà vẫn nhớ về đứa bé kia.

Tưởng Văn Quyên đã từng nói với nó là mẹ đi công tác, nhưng sau đó không trở về nữa.

Tưởng Văn Quyên mất ngủ một đêm, dưới sự an ủi của chồng, ngày hôm sau bà lấy hết can đảm gọi điện thoại cho Bùi Hạo Bân, muốn nói chuyện với Bùi Xuyên. Trong lòng bà áy náy, sợ hãi, cô đơn lại không nghĩ tới Bùi Xuyên sớm đã rời khỏi nhà. Cảm xúc của Tưởng Văn Quyên không tốt, lập tức cùng Bùi Hạo Bân cãi nhau.

Cuối cùng Bùi Hạo Bân hứa hẹn nói mọi tài sản sau này của ông ta đều sẽ để lại cho Bùi Xuyên.

~~~

Ban đêm ở Khuynh Thế, đám Kim Tử Dương tự mua bánh sinh nhật cho Bùi Xuyên.

Tất cả mọi người đều biết Bùi Xuyên đã không hút thuốc từ đêm Giáng Sinh thế nên ai hút thì cứ tự mình hút. Quý Vĩ thì ôm quyển sách —— hắn không hút thuốc cũng không uống rượu.

Kim Tử Dương sợ không đủ náo nhiệt nên tìm rất nhiều người đến đây, Bùi Xuyên vừa thấy liền nhíu mày.

Thậm chí còn có cả học muội cao nhất.

Kim Tử Dương nói: “Xuyên ca, sinh nhật thì phải nhiều người mới náo nhiệt. Dù sao cũng chỉ là đánh bài, chơi chơi trò gì đó thôi.”

Kim Tử Dương xác thật không có ý gì khác, nhưng có vài học muội lại không nghĩ thế. Trong mấy nam sinh thì người lớn lên đẹp nhất chính là Bùi Xuyên, hình dáng lãnh ngạnh, lúc không nói lời nào thực khốc.

Tất cả mọi người đều biết Kim Tử Dương đổi bạn gái so với thay quần áo còn nhanh hơn, Trịnh Hàng hình như đã có người trong lòng, Quý Vĩ thì đừng nói, hắn có tiền thật nhưng với hắn thì học tập mới là cô bạn gái hắn vĩnh viễn không phản bội.

Chỉ có Bùi Xuyên, tuy rằng cũng không biết rõ hoàn cảnh nhà anh, nhưng anh lái siêu xe, cái này ai cũng biết. Huống chi lúc trước chỉ nghe nói anh có dây dưa với Vệ Uyển mà Vệ Uyển hiện tại đã không còn qua lại với đám người này nữa.

Bùi Xuyên là độc thân.

Đêm nay anh mười tám tuổi, đã bước qua ranh giới của thiếu niên và đàn ông, các nữ sinh lặng lẽ nhìn anh, xuân tâm nhộn nhạo.

Điện thoại của Bùi Xuyên vang lên, là Bùi Hạo Bân gọi tới.

Trước đó Bùi Hạo Bân có hỏi số điện thoại của anh từ giáo viên chủ nhiệm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!