Nghe thấy những lời này của Vũ Thanh Phong, Lâm Bình càng nhíu mày chặt hơn.
Xem ra, mọi chuyện đã giống như Ba Đen dự đoán. Tên Thần Thi kia là một người thông minh, dám nuôi nhốt tất cả Chân Thần, mỗi ngày cung cấp máu Chân Thần cho hắn.
Liên tục không ngừng.
Mặc dù chuyện này có nghĩa là Thần Thi vẫn chưa rời khỏi, Lâm Bình có thể tìm được hắn ta.
Nhưng chuyện này cũng nói rõ, chỉ sợ tên Thần Thi này còn khó đối phó hơn nhiều so với tưởng tượng của Lâm Bình.
Thực lực cao thâm khó dò.
Đầu óc cũng đủ thông minh.
Loại người này, rất khó chơi.
Thậm chí chỉ cần sơ ý một chút thôi, sẽ để Thần Thi chạy thoát.
Nếu không tìm được một kế sách vẹn toàn đảm bảo có thể xử lý được Thần Thi, một khi để Thần Thi chạy thoát, chắc chắn tên Thần Thi kia sẽ điên cuồng trả thù.
Lâm Bình không sợ.
Nhưng những người khác thì không chịu nổi.
Lâm Bình không muốn tiếp tục nhìn thấy chuyện như của Nhan Kha thêm lần nào nữa.
Nếu không Lâm Bình sẽ phát điên lên mất.
“Lần này tôi đến đây là để giải quyết mối họa Huyết Ma kia.”
Lâm Bình thấy mặt mũi Vũ Thanh Phong đầy sự thống khổ, không khỏi mở miệng nói.
Nghe vậy xong, Vũ Thanh Phong hơi kinh ngạc nhìn về phía Lâm Bình.
Nhưng Vũ Thanh Phong cũng lập tức lắc đầu nói: “Anh Lâm, tôi biết anh bản lĩnh cao cường, thực lực mạnh mẽ, từng lập chiến tích liên trảm hơn mười vị Chân Thần tại vùng biển Loạn Ma này, thậm chí còn có thể đấu một trận với Thiên Ma đại nhân.”
“Nhưng ngay cả khi Thiên Ma đại nhân hợp tác với Lạc Thần đại nhân mà còn không là đối thủ của tên Huyết Ma kia. Nay tên Huyết Ma kia đã hấp thụ được nhiều tinh huyết như vậy, chỉ sợ thực lực hiện giờ của hắn còn khủng bố hơn.”
“Nếu như hắn phát hiện ra sự tồn tại của anh, chắc chắn hắn ta sẽ ra tay với anh đấy.”
“Nhân lúc hắn chưa phát hiện, anh nên mau chóng rời khỏi đây đi, đi càng xa càng tốt.”
“Có điều, tại hạ xin khẩn cầu anh một việc. Nếu sau này anh có hi vọng bước lên cảnh giới Thần Vương, hãy trở lại vùng biển Loạn Ma này một chuyến hỗ trợ giải quyết tên Huyết Ma này, trả lại sự yên bình cho vùng biển Loạn Ma.”
Vũ Thanh Phong vừa nói vừa định quỳ xuống lạy Lâm Bình.
Có thể nói, Lâm Bình chính là hi vọng duy nhất mà anh ta nhìn thấy.
Dù sao thì ở vùng biển Loạn Ma, Lâm Bình cũng được coi là một truyền kỳ. Kể cả trong mắt của những thanh niên xuất sắc nhất như bọn Vũ Thanh Phong, anh cũng vẫn là một ngọn núi cao không thể chạm tới.
Thậm chí còn khó có thể nhìn theo bóng lưng.
Bọn họ đã sớm bị Lâm Bình bỏ xa không biết bao nhiêu năm ánh sáng.
Nhớ ngày đó, khi lần đầu tiên Vũ Thanh Phong gặp Lâm Bình, Lâm Bình chỉ mới là một Thần Cảnh mà thôi, tu vi tương đương với Vũ Thanh Phong. Mặc dù thực lực có mạnh hơn anh ta, nhưng cũng chưa chắc có thể mạnh lên quá nhiều.
Nhưng giờ thì sao? Lâm Bình đã trở thành cường giả trong cấp bậc Chân Thần từ lâu rồi.
Tốc độ tiến bộ bậc này, cộng thêm thiên phú ngàn năm hiếm thấy khiến Vũ Thanh Phong nhìn thấy một tia hi vọng từ trên người Lâm Bình.
“Anh Vũ, đừng như thế.”
Thấy Vũ Thanh Phong định quỳ xuống lạy, Lâm bình vội đưa tay ra đỡ, để Vũ Thanh Phong đứng lên, không thể quỳ lạy.
“Lần này tôi đến đây là để giải quyết mối họa Huyết Ma này mà.”
“Đương nhiên tôi cũng không dám cam đoan nhất định sẽ có thể xử lý hắn ta. Tôi cũng phải đến đảo Thần Ma một chuyến mới có thể xác định được.” Lâm Bình nói.
Dù sao thì hiện giờ Lâm Bình cũng không biết tên Thần Thi kia đã khôi phục thực lực đến mức độ nào.
Nếu như tên Thần Thi đã khôi phục hết thực lực, tiếp cận đến cấp bậc Thần Vương hoặc thậm chí là đã đạt cấp Thần Vương, đừng nói là xử lý Thần Thi, chắc chắn Lâm Bình sẽ lập tức yên lặng rời đi.
Nếu không, mọi chuyện không còn là Lâm Bình đến xử lý Thần Thi nữa, mà là dê vào miệng cọp, tự dâng mình đến miệng Thần Thi, chờ hắn ta ăn thịt mình.
“Anh... có lòng tin sẽ đối phó được với Huyết Ma sao?”
Nghe thấy Lâm Bình nói xong, Vũ Thanh Phong bỗng nhiên trợn to hai mắt một lần nữa.
Từ đầu Vũ Thanh Phong đã nói rất rõ rồi, ngay cả Thiên Ma và Lạc Thần hợp tác cũng không phải đối thủ của Huyết Ma.
Nhưng bây giờ Lâm Bình vẫn khăng khăng muốn đi đảo Thần Ma một chuyến.
Mặc dù Lâm Bình nói rất đúng, phải xem tình hình trước mới được, nhưng điều này cũng có nghĩa là Lâm Bình vẫn có lòng tin nhất định.
Nếu không, đừng nói là đối phó với Huyết Ma, cho dù anh ta có là Lâm Bình, không bị ràng buộc ở chỗ này, chắc chắn anh ta sẽ quay đầu đi khỏi đây từ lâu.
Có điều, mặc dù Vũ Thanh Phong có kinh ngạc lên tiếng, nhưng Lâm Bình cũng vừa mới nói đáp án rồi.
Dù sao Lâm Bình đã nói, có lòng tin hay không thì còn phải xem thử tình hình trước.
“Anh Lâm, tôi muốn đến đảo Thần Ma với anh.”
Vũ Thanh Phong bỗng nhiên mở miệng, cắn răng nói.
Trong hai mắt anh ta cũng phát ra sự kiên định chưa từng có từ trước đến nay.
Hiện giờ đã nhìn thấy hi vọng, anh ta cũng muốn đi liều một phen với Lâm Bình. Nếu có thể thành công, vậy thì người thân của anh ta sẽ có hi vọng thoát khỏi tay Huyết Ma.
...
...
Hai người Lâm Bình và Vũ Thanh Phong đã xuất hiện ở bên ngoài thành Vân Đài, cách đảo Thần Ma trăm cây số.
Lúc này không chỉ có Vũ Thanh Phong là tu vi Hóa Cảnh, ngay cả hơi thở mà Lâm Bình để lộ ra cũng chỉ là hơi thở của Hóa Cảnh.
“Anh Lâm, sao tôi cứ cảm thấy có gì đó không đúng. Kể từ khi chúng ta bước lên đảo Thần Ma, ngay cả Hóa Cảnh cũng không gặp được một người.
Vũ Thanh Phong lặng lẽ truyền âm cho Lâm Bình.
Nhờ vào Lâm Bình nên hiện giờ tu vi của anh ta đã khôi phục đến Thần Cảnh, tuy nhiên tu vi thực sự của hai người đã được che dấu bởi “Liễm Tức châu” do Ba Đen cung cấp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!