Tiên Đảo Hải Vực, Đại Tự Tiên Đảo.
Sau khi Lâm Bình trở về từ Thánh Y Điện, anh đã sắp xếp mọi thứ, cũng không muốn tiếp tục kéo dài thời gian, lập tức đưa Tô Uyên và Tô Phi Tuyết tới Đại Tự Tiên Đảo.
Lâm Bình lần này đến Đại Tự Tiên Đảo, mục đích chính là để bế quan, cũng như tìm hiểu về những thứ đã thu hoạch được thời gian gần đây.
Tất nhiên, vì Tô Uyên cũng đã quyết tâm luyện võ, nên Lâm Bình cũng đưa Tô Uyên và Tô Phi Tuyết đi cùng trong chuyến này.
Có điều, cũng lại gặp Ba Đen ở đây.
Anh ta bây giờ vẫn thường xuyên ở bên cạnh Tô Phi Tuyết, Lâm Bình cũng từng nhiều lần cảnh cáo anh ta, nhất định không được phản đối Tô Phi Tuyết.
Cũng may, Lâm Bình lần này phát hiện, Ba Đen gần đây khi đi chơi cùng Tô Phi Tuyết, chủ yếu quanh quẩn bên cô giống như một con cún nhỏ ngoan ngoãn.
Đương nhiên, Lâm Bình mau chóng phát hiện ra, có vẻ Ba Đen cũng đã giúp Tô Phi Tuyết xây dựng một nền móng vững chắc, vì vậy anh không can thiệp nữa.
“Ba Đen, tôi có một thứ tốt muốn cho anh xem.” Lâm Bình tìm thấy Ba Đen, liền nói với anh ta.
“Gì thế?” Ba Đen lên tiếng trả lời, nhưng nhìn vào biểu hiện, rõ ràng thực sự không quan tâm nhiều lắm.
Dù sao thì trong mắt Ba Đen, Lâm Bình chỉ là một tên trẻ ranh chưa từng nhìn thấy thế giới, lúc nào cũng chỉ coi mấy thứ rác rưởi như bảo vật.
“Thiên Chi Thư.”
Nói xong, Lâm Bình liền lấy ra một cuộn giấy da, trải xuống trước mặt Ba Đen.
“Thiên Chi Thư là cái thứ gì?”
Ba Đen khẽ liếc mắt nhìn một cái, vẫn tỏ ra không có hứng thú, lập tức nhìn sang hướng khác.
Nhưng, ngay khoảnh khắc tiếp theo, Ba Đen liền nhanh chóng quay đầu lại. Mũi chân vung về phía Lâm Bình, muốn đoạt lấy Thiên Chi Thư.
Tuy nhiên, hoàn toàn trái với suy đoán của anh ta, lần này Lâm Bình không hề có ý định ngăn cản, chỉ nhắc nhở một câu: “Anh cẩn thận một chút!”
"Bùm!"
Còn chưa dứt lời, Ba Đen đã lập tức gặp tai nạn. Tuy đau đớn, nhưng anh ta vẫn toe toét cười, có điều, chẳng hề giữ ý, không ngừng buông lời mắng nhiếc:
“Chết tiệt. Khốn kiếp.”
Nhưng ngay sau cơn tức giận, Ba Đen hai mắt sáng ngời, hưng phấn nhìn Thiên Chi Thư.
“Tôi đã nói rồi, dặn anh cẩn thận, vậy mà anh còn không nghe.” Lâm Bình thở dài nói.
“Lâm Bình, anh lấy cái này từ đâu vậy?” Ba Đen cao hứng hỏi.
Biểu hiện của Ba Đen lúc này nhìn như thể trông thấy một đứa bé ngoan, giống hệt khi anh ta nhìn thấy bộ giáp Huyền Vũ lúc trước.
“Lấy của Aslet ở Thánh Y Điện.” Lâm Bình không giấu diếm, nói ra nguồn gốc của Thiên Chi Thư. "Được viết bằng máu của thần"
Nghe đến đây, Ba Đen khịt mũi.
“Máu của thần.”
“Xem ra đây phải là máu của thần vương.” Ba Đen đưa ra phán đoán.
"Máu của thần vương sao?" Lâm Bình tuy cũng có suy đoán này, nhưng khi Ba Đen cũng nói vậy, anh vẫn có chút kinh ngạc.
Điều đó nói lên rằng trước đây đã có một vị vua thần trong Thánh Y Điện?
“Mấy câu viết trên đó, anh đọc có hiểu không?” Lâm Bình vội vàng hỏi. Anh hoàn toàn không đọc được những chứ viết trên đó. Tất cả các ký tự đều rất lạ lẫm, anh chưa từng nhìn thấy trước đây.
Mặc dù sức hiểu biết của Ba Đen hơn hẳn Lâm Bình, nhưng lần này anh ta cũng lắc đầu: “Chưa bao giờ thấy loại chữ này.”
Sau đó, Ba Đen đột nhiên lại nói: “Nhóc con, anh đưa tôi cuốn sách này, tôi sẽ dạy anh một loại pháp lực, thấy thế nào?”
Lâm Bình nghe thấy liền ngước mắt nhìn Ba Đen, ánh mắt không hề che giấu vẻ nghi ngờ. Đối với Ba Đen, Lâm Bình thật sự không biết có thể tin những gì anh ta nói hay không.
“Đừng lo lắng, lần này tôi sẽ không lừa gạt anh. Tôi muốn lấy quyển Thiên Chi Thư này chỉ để nghiên cứu nội dung bên trong. Học xong, tôi sẽ trả Thiên Chi Thư cho anh.” Ba Đen nói.
Lâm Bình vẫn nghi ngờ nhìn anh ta.
Thấy vậy, Ba Đen có chút tức giận. Ý anh là sao với cách nhìn đó chứ? Không tin sao? Nghi ngờ nhân phẩm sao?
Tuy nhiên, cuối cùng Ba Đen vẫn cố nén giận, bình thản nói tiếp: “Anh đừng lo, tôi đã nói lần này không lừa anh, thì tuyệt đối sẽ không bao giờ lừa anh.”
“À không, phải nói là, tôi chưa bao giờ lừa gạt anh mới đúng.”
"Dù sao, chỉ cần anh bằng lòng đưa quyển Thiên Chi Thư này cho tôi, để tôi nghiên cứu xem có thể giải mã được mấy chữ bên trong hay không, tôi sẽ tuyền lại Nguyên Thiên Thần Nhãn cho anh.”
Ba Đen hào hứng nói tiếp. Rõ ràng, anh ta đã có kế hoạch với lần giao kèo này.
“Nguyên Thiên Thần Nhãn? Anh nói thật chứ?” Nghe thấy lời này, trong mắt Lâm Bình lập tức hiện lên một tia sáng.
Lâm Bình đã biết về sức mạnh ma thuật của Nguyên Thiên Thần Nhãn từ lâu. Lý do tại sao Ba Đen có thể phán đoán chính xác quỹ đạo chuyển động trong không gian của các nguyên thần, chính là kỹ thuật nhờ dùng Nguyên Thiên Thần Nhãn mà có được.
Khi đó, Lâm Bắc đã tò mò hỏi Ba Đen, nhưng Ba Đen đã chẳng thèm suy nghĩ, lập tức từ chối truyền dạy tuyệt chiêu này cho anh. Nhận thấy không thể thay đổi suy nghĩ của anh ta, Lâm Bình đã bỏ cuộc.
Chính Lâm Bình cũng không ngờ rằng, lại có ngày chính Ba Đen chủ động tìm đến, đề cập tới việc muốn truyền Nguyên Thiên Thần Nhãn cho anh.
“Anh biết sức mạnh của nó rồi chứ?”
“Nó thực sự lợi hại vậy sao? Thực sự có thể dùng để nhìn thấu thực lực và sức mạnh của tất cả mọi người hả?”
“Rốt cuộc anh có muốn thực hiện cuộc thương lượng này không?”
“Anh đúng là kẻ không muốn bỏ tiền lại đòi uống rượu ngon.” Ba Đen hơi cáu, nói.
Thành thực mà nói, Lâm Bình cảm thấy rất vui mừng. Anh đã nghĩ về Nguyên Thiên Thần Nhãn trong một thời gian dài, hằng mong bản thân có thể sử dụng tuyệt chiêu này.
Tuy nhiên, Lâm Bình vẫn lắc đầu: “Đừng nói đến nội dung được lưu lại trong cuốn sách này mạnh tới cỡ nào. Duy chỉ nói đến sức mạnh của riêng cuốn sách, cũng có thể sử dụng để đánh thương người khác. Tôi có thể dử dụng nó như một tuyệt chiêu cuối cùng, hoặc dùng như vũ khí thần ký có thể cứu mạng trong lúc nguy kịch cũng được.”
Chẳng đợi Lâm Bình nói hết câu, Ba Đen đã trực tiếp nói rất thẳng thắn
“Ngoại trừ dạy Nguyên Thiên Thần Nhãn cho anh, tôi sẽ đưa cho anh thêm một viên ngọc Phản Dương, thế nào?”
Lâm Bình còn không rõ mình đang ở vị trí nào, ngồi dưới đất mà mặc cả, khiến Ba Đen có chút mất lòng. Chỉ là, Ba Đen thực sự muốn biết nội dung được lưu lại trong Thiên Chi Thư là gì mà thôi. Ngoài ra, tuyệt chiêu Ba Đen dạy cho Lâm Bình, cũng coi như một khoản đầu tư, đối với anh ta mà nói thì cũng không thiệt hại gì.
Nhưng Lâm Bình thấy Ba Đen nhường mình một bước, vui mừng khôn xiết, vốn định mở miệng nói tiếp. Nhưng lần này, Ba Đen dường như đã biết trước Lâm Bình muốn nói gì. Anh ta trực tiếp lao đến trước mặt Lâm Bình, ghé sát vào mặt anh mà nói: “Nguyên Thiên Thần Nhãn, cộng thêm ngọc Phản Dương, đây đã là cái giá cao nhất mà tôi có thể đưa ra. Nếu anh còn không đồng ý, vậy thì bỏ đi, không cần thương lượng lôi thôi gì nữa.”
Đồng thời, không để cho Lâm Bình kịp suy nghĩ nhiêu khê, Ba Đen lập tức nói về vai trò của ngọc Phản Dương, bảo Lâm Bình hãy cân nhắc kĩ càng.
Trên mặt Lâm Bình liền nở một nụ cười hài lòng, gât gật đầu:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!