"Lâm Thanh Sơn, ngươi thật là can đảm!"
"Đúng là đáng chết!"
Bốn tên chân thần cảnh còn lại cũng tức giận không kém Ngoã Cách La.
Mặc dù Lâm Thanh Sơn không đánh lén họ, nhưng anh đã làm điều này dưới mũi họ, trước mặt họ, anh đánh bay Ngoã Cách La, mấu chốt là sau khi tấn công thành công, họ ở đó mà không làm được gì, tiến đến đánh Lâm Thanh Sơn thì lại chỉ là ảo ảnh.
Điều này không khác gì khi Lâm Thanh Sơn tát vào mặt Ngoã Cách La, anh cũng cho bốn người họ cái tát thật mạnh.
Đã thế, ngay cả khi bốn bọn họ chuẩn bị hợp sức tấn công,
Ngoã CÁch La ngăn cản bốn người bọn họ, mặc dù anh ta không mở miệng, nhưng vẫn có một giọng nói phát ra: “Các người để ta tự đến, ta phải rửa sạch nỗi nhục này, cho hắn biết. thế nào là cường giả thực thụ! "
Bốn người còn lại đồng thời cau mày khi nghe thấy thế, mục đích của họ ở đây là muốn thu phục Lâm Thanh Sơn trong thời gian ngắn nhất, không phải một mình chiến đấu với Lâm Thanh Sơn.
Nhưng
Nhớ lại lúc này Lâm Thanh Sơn đã đánh lén thành công, liên tiếp cho Ngoã CÁch La hai chưởng vào mặt.
Tuy rằng tốc độ của Lâm Thanh Sơn rất nhanh, nhưng xem ra thực lực của hắn cũng không mạnh, bằng không vừa rồi với hai cú đánh lén thành công, Ngoã CÁch La có lẽ không thể hồi phục nhanh như vậy, mà phải bị thương thật nặng, còn có thể tổn thương đến tính mạng.
Thêm nữa.
Ngay tại thời điểm đang được phát sóng trược tiếp trên toàn cầu.
Nếu một người có thể giết Lâm Thanh Sơn, thì họ có thể thực sự thể hiện thực lực của mình, tốt hơn là năm người cùng nhau giết Lâm Thanh Sơn.
tất nhiên.
Bởi vì Tôn Thái Hư, chân thần cảnh hậu kì, đã bị Lâm Thanh Sơn đánh bại, mặc dù họ không được nhìn tận mắt trận chiến và không biết sức mạnh của Tôn Thái Hư là gì, nhưng cảnh giới của Tôn Thái Hư không thể làm giả được.
Vì vậy, hok không dám quá kiêu ngạo.
sau đó.
Bốn vị chân thần cảnh phân thành bốn hướng yểm hộ cho Ngoã CÁch La.
Nếu anh ta thua Lâm Thanh Sơn, họ sẽ lập tức giúp đỡ, nếu Lâm Thanh Sơn thua Ngoã CÁch La và muốn trốn chạy, họ cũng có thể ngay lập tức chặn lại.
Và khi Ngoã CÁch La nói rằng để tự mình anh ta ra trận, Lâm Thanh Sơn đã từ trong long biển Thái Bình Dương, triệu hồi một chú rùa cực lớn.
Con rùa biển này to bằng hai chiếc ô tô, không biết nó đã sống ở Thái Bình Dương bao lâu, chínhLâm Bình bằng linh lực đã triệu hồi nó.
Tuy rằng sử dụng linh lực, không thể giao tiếp với động vật, nhưngLâm Bình có thể truyền thụ một ít ý nghĩa cho con rùa này thông qua linh lực, đồng thời cũng dùng áp lực của chân thần khiến con rùa này tuân theo mệnh lệnh của anh.
Sau khi con rùa được triệu hồi, phần mai của con nó đã lộ ra trên mặt biển, Lâm Bình đưa Mạnh Tinh Tuyết và đáp xuống mai của con rùa.
"Qingxue, trước tiên hãy ở lại đây. Tôi sẽ để con rùa này mang cô đi cách đây một khoảng. Sau khi giết được những cường quốc phương Tây này, tôi sẽ đưa cô trở về."
Lâm Bình cười với Mạnh Tinh Tuyết.
Cách đây rất lâu, sau khi Lâm Bình và Mạnh Tinh Tuyết trở thành bạn bè, Lâm Bình đã yêu cầu Mạnh Tinh Tuyết gọi điện trực tiếp tên anh mà không gọi anh ta là anh Lâm. Mạnh Tinh Tuyết cũng yêu cầu Lâm Bình gọi cô bằng tên của mình.
"Được."
Mạnh Tinh Tuyết gật đầu.
"Vậy thì ... anh, cẩn thận..."
“Thoải mái đi.”Lâm Bình gật đầu.
Sau đó,Lâm Bình cũng mang theo vẻ mặt giễu cợt, ánh mắt cũng nhìn về phía Ngoã CÁch La cách đó môt khoảng.
Gần như cùng lúc đó, Ngoã CÁch La cũng nhìn Lâm Bình.
Hai ánh mắt chạm nhau.
Dường như có một loạt tia lửa nổ lách tách.
"Lâm Thanh Sơn, đi chết đi!"
Ngoã CÁch La dùng tiếng bụng lạnh lùng nói, đồng thời đạp lên không trung, dậm chân khí xuống, cả người trực tiếp bộc phát, phóng ra cực nhanh bay về phía Lâm Thanh Sơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!