Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Người nhà họ Tôn núi Trường Bạch, không phải cũng đã tiếp xúc với các thế lực lớn của nước ngoài đó thôi."

"Một khi đã như vậy, Ngô lão, vậy phiền ngài, lấy danh nghĩa của tôi, phát thư mời với người nhà họ Tôn núi Trường Bạch, cùng với các thế lực ở kinh đô!"

Lâm Bình khóe miệng mang theo nụ cười lạnh.

Người nhà họ Tôn núi Trường Bạch đã xuất thế được hơn ba tháng .

Theo như lời Ngô Thành, người nhà họ Tôn núi Trường Bạch đã sớm tiếp xúc cùng các thế lực lớn nước ngoài, hơn nữa còn lộ liễu giao thiệp.

Thêm nữa đều không che giấu cái gì.

Theo góc độ nào đó mà nói, sau khi mở ra thời đại chân thần, Người nhà họ Tôn núi Trường Bạch, đã đem chính mình trở thành chủ nhân một phương của Việt Nam.

Lấy Viêm Hạ phong thái đứng đầu, cùng ở tòa thánh, có mặt nhiều vị thần của thế giới , thời địa đồ trước kia thậm chí Mỹ còn ở sau lưng âm mưu thế chỗ Việt Nam.

Chẳng qua, bởi vì đám người Ngô Thành không dám không nể mặt người nhà họ Tôn núi Trường Bạch, không đủ để ngang nhiên vượt quyền, bởi vì kiêng kị Nhà họ Tôn núi Trường Bạch bất cứ lúc nào cũng có thể sinh ra thực thần, đám người Ngô Thành đành tạm thời nhịn xuống.

Giám sát người nhà họ Tôn núi Trường Bạch hành động ở Đà Nẵng.

Chẳng qua, muốn giám sát cường giả thần cảnh, cũng quá khó khăn.

Hiệu quả rất nhỏ!

"Được, tất cả đều nghe theo ý của cậu!"

Ngô Thành đập bàn, vui mừng lộ rõ trên nét mặt.

Nếu Lâm Bình cùng Chu Thanh hai người đều đã muốn phá hủy Chân Thần Chi Cảnh, nhất là Lâm Bình, lại giết qua nhiều chân thần như vậy, kia, bọn họ còn có gì sợ hãi?

Dù có lo lắng, nhưng thời điểm nên cứng rắn, cần phải cứng rắn!

. . .

Phòng họp.

Trong gian phòng, có hai người là Hà Nguy Nhiên cùng Ngô Thành.

Mà người nhà họ Tôn núi Trường Bạch, với Tôn Dật Phàm đứng đầu, ba người còn lại đều là người ở nơi khác.

"Ngô Thành, trước đây tôi đã nói qua,các người suy nghĩ như thế nào?"

Tôn Dật Phàm trên mặt tràn đầy tươi cười, mở miệng hỏi, bộ dáng nắm chắc thắng lợi .

"Các người nghĩ nếu muốn ở bên ngoài, thành lập môn phái, thành lập đạo Nho chính thống, chỉ cần đăng ký, nhận giám thị, đương nhiên đều có khả năng!"

Lúc này Ngô Thành đã lo lắng, nói chuyện đều rất cứng rắn.

Về phần Hà Nguy Nhiên, lúc này đây tiến vào phòng họp, nhưng không đánh con mắt xem qua người nhà họ Tôn núi Trường Bạch, mà là một bộ dạng lười nhác, ngồi trên một bên, tất cả đều giao cho Ngô Thành.

Nghe vậy.

Tôn Dật Phàm trên mặt tươi cười không giảm, thậm chí, có thể nói là tươi cười càng sâu .

Chỉ là, Tôn Dật Phàm kia híp hai mắt bên trong lại nhưng cũng hở ra một tia sáng thấu tình đạt lý "Xem ra, trên người Ngô Thành tiên sinh vết thương đã chuyển biến tốt một chút, sực lực cũng càng nhiều!"

Nghe câu đó, thần sắc Ngô Thành có hơi lạnh lẽo.

"Vẫn là câu nói kia, chỉ cần các người nguyện ý nhận giám thị, khai tông lập phái, tự đều có khả năng, danh sơn Đại Xuyên, đương nhiên cũng tùy ý các người lựa chọn."

"Nhưng các người nếu nghĩ muốn vượt qua phép tắc, muốn giống như tòa thánh, chư thần kia, tay vươn quá dài, kia chỉ có thể là tự mình chuốc lấy cực khổ."

Ngô Thành hừ lạnh một tiếng.

"Đăng ký nhận giám thị?" Tôn Dật Phàm cười lạnh, "Thật sự là khẩu khí lớn !"

"Ngô Thành, cho dù tôi cho các người giám thị, các người có thể giám thị được sao?"

Sự tươi cười trên mặt Tôn Dật Phàm dần dần biến mất.

Cháu trai của bọn họ ra đời, đó chính là một sự tách biệt hậu thế, cả vùng đất của Viêm Hạ, đều đã là vật trong bàn tay của bọn họ, hiện giờ, chính là hai thần cảnh, thế nhưng lại dám nói phải giám thị bọn họ.

Thật sự là buồn cười đến cực điểm.

"Đó là chuyện của chúng tôi!"

Ngô Thành bình tĩnh mở miệng.

"Được, được, tốt lắm!"

"Một khi đã như vậy cũng sẽ không có cái gì đâu , ta hy vọng rằng chờ đến lúc chân thần của tộc tôi đến Đà Nẵng, ông lúc đó vẫn có thể nói như vậy."

Tôn Dật Phàm đứng dậy.

Chuẩn bị mang theo người rời đi.

Thế nhưng, lúc này, Ngô Thành cũng là đứng dậy.

"Tôn thiếu gia, xin dừng bước!"

Ngô Thành mở miệng.

Nghe vậy, Tôn Dật Phàm khóe miệng, gợi lên một ý cười lạnh.

"Như thế nào, thay đổi chủ ý ?"

Bên trong hai mắt Tôn Dật Phàm, lộ ra một sự khinh thường.

Nếu không phải hắn nghĩ muốn dùng thủ đoạn của chính mình, có thể giải quyết tên Ngô Thành có địa vị cao này, đem con sư tử dũng mãnh này của phương Đông nắm chắc trong tay, lấy điều này để chứng minh với trưởng bối tộc chân thần, chứng minh chính mình có năng lực như trong lời nói, Tôn Dật Phàm hắn, sao lại có nhiều kiên nhẫn như vậy, hao tổn thời gian ở đây một chút còn không bằng trực tiếp ra tay với những lão già mục nát kia.

"Ông không phải vẫn luôn muốn gặp Lâm Bình hay sao, hiện nay, Lâm Bình đã muốn xuất quan, đêm nay sáu giờ, sẽ ở tòa nhà Long Đỉnh, tổ chức tiệc rượu, đây là thiệp mời!"

Dứt lời.

Ngô Thành đã đem thiệp mời chuẩn bị tốt, đưa lên trước.

Tôn Dật Phàm hai mắt híp lại, vẫn chưa đưa tay tiếp nhận, mà là một ông già ở phía sau hắn , Tôn Dật Phàm ra hiệu, ông ta đưa tay ra tiếp nhận thiệp mời.

"Ông nói cho biết Lâm Bình, tôi nhất định đúng giờ đi đến cuộc vui của hắn.

Tôn Dật Phàm trên mặt lộ một tia cười lạnh, không hề dừng lại, xoay người rời đi.

"Đại ca, anh nói lần này Ngô Thành thái độ cứng rắn như vậy, có thể hay không là bởi vì Lâm Bình?"

Sau khi rời khỏi, một người thanh niên trong ba người của Tôn Dật Phàm lên tiếng.

"Có phải hay không thì như thế nào? Chỉ là một tên Lâm Bình, còn có thể gây ra sóng gió gì được đây?"

Tôn Dật Phàm nhìn nhìn thiệp mời, theo sau đó là tùy ý đưa cho lão già.

"Lâm Bình, được mệnh danh là chiến thần của Việt Nam khi tuổi chưa đến ba mươi, xem những thành tích chiến đấu của hắn trước đây, có lẽ có thể gọi là người mạnh nhất Việt Nam, thực lực đích xác bất phàm, nhưng cùng so sánh với Dật Phàm thiếu gia, lại vẫn là kém một chút."

Lão nô phía sau Tôn Dật Phàm, lại mở miệng.

Việt Nam này trấn thủ các nơi, không có hiện thân thần cảnh, bọn họ hiểu biết tin tức, có lẽ cũng không đủ, nhưng đối với hai năm này, chiến thần Lâm Bình của Việt Nam vốn đã gây ra nhiều động tĩnh lớn, muốn điều tra tin tức về hắn có thể nói là dễ dàng.

Phân tích thêm nữa, bọn họ đó là phán đoán rằn, Lâm Bình thực lực, so ra kém Tôn Dật Phàm.

"Nếu bọn họ thức thời, theo cách này, tiệc rượu đêm nay, tùy tiện tìm cái lý do, làm cho đại ca cùng với chiến thần Việt Nam của bọn họ giao đấu , trước mặt mọi người đánh bại, tôi xem bọn họ về sau, còn có thể có năng lực dám không theo chúng ta!"

Tôn Dật Phàm cũng hừ lạnh một tiếng.

Đừng nói kết quả bọn họ phân tích được chính là Lâm Bình không bằng Tôn Dật Phàm, cho dù là cảnh giới giống nhau, bọn họ cũng không cho rằng, trong hoàn cảnh hiện giờ, đẳng cấp của Lâm Bình giống như "Dân bản xứ" vậy , có thể có cơ hội thắng bọn họ.

Đối với điều này, Tôn Dật Phàm vẫn chưa nói cái gì.

Hiển nhiên, cũng là ngầm thừa nhận loại suy nghĩ này.

Nếu, Lâm Bình xuất quan, làm cho Hà Nguy Nhiên cùng Ngô Thành hai người kia lo lắng, hắn liền tự mình đánh vỡ ảo tưởng của bọn họ .

Nếu như vậy, đám người Ngô Thành vẫn không nghe lời, đến lúc đó, đơn giản chính là không cần nể mặt nữa.

Chân thần xuất thế, cả Việt Nam, không người nào có thể kháng cự.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!